Part 5
Rạng
sáng hôm sau, vị họ Kim nào đó mang theo hai mắt gấu mèo ra khỏi cửa, máy bay
5h50’ đã đến rồi a! Từ nhà cậu đến sân bay phải mất ít nhất nửa giờ, vì thế Kim
Jaejoong cậu vừa ăn cơm tối xong đã chạy lên giường đếm cừu, vì sao anh trai của
cuồng ngược đãi từ Mĩ bay tới lại khiến cậu phải mệt mỏi như lệch múi giờ thế
này? T^T
Lời
nhắn nhủ của vị họ Jung nào đó luôn chỉ gói gọn trong ba chữ, tuyệt không nhiều
lời, Kim Jaejoong ngay cả tên anh trai của anh là gì cũng không biết! Gọi điện
thoại hỏi hẳn sẽ biết, lại sợ người nào đó chưa rời giường, nhưng không gọi thì
thật không biết đón ai.
Vì
vậy, Kim Jaejoong nhìn dãy số có tên “Cuồng ngược đãi” trong điện thoại, ngón
tay run rẩy một hồi, không cẩn thận ấn gọi, nội tâm liền gào thét: Nghe đi nghe
đi…
Đầu
bên kia điện thoại là giọng nói rất nhẹ:
“Alo?”
Êm tai cực kỳ. Nhưng lại không đoán ra cảm xúc, tên cuồng ngược đãi biến thái
kia vậy mà có khả năng che giấu cảm xúc cao thế này ư.
“Jung
Tổng hành, là em…” Kim Jaejoong cẩn thận nói.
“Ai?”
Giọng đối phương mang theo chút lạnh lùng.
“Kim
Jaejoong…” = _ =
“Chuyện
gì?”
“Cái
kia, em giờ đang ở sân bay đợi anh trai anh, em muốn hỏi ——“
“Máy
bay của anh ấy gần sáu giờ tối mới hạ cánh, cậu đi bây giờ không phải là hơi sớm
sao?”
-
口 - ... ... ...
“Kim
Jaejoong?” Đầu bên kia gọi cậu.
Kim
Jaejoong mất trật tự trong gió, đột nhiên đổi giọng, mang theo chút cà lăm nói:
“Em
em em là tới trước hóng gió thôi —— Thuận tiện xin hỏi anh trai anh bề ngoài có
gì đặc biệt không?”
“Cao.”
“Còn
gì nữa không?”
“Đẹp
trai.”
“Còn
gì nữa?”
Đối
phương như đang tự hỏi, nói:
“Rất
có tiền.”
“Cảm
ơn gặp lại ở công ty tạm biệt!” Biết rõ nếu hỏi tiếp người nào đó sẽ tức giận cậu
làm bộ vui vẻ tuôn một tràng định cúp điện thoại, lại bị đối phương ngăn cản.
“9
giờ sáng có cuộc họp, đừng có muộn, mang cà phê đến phòng họp cho tôi.” Nói
xong liền cúp điện thoại.
Kim
Jaejoong không thể nhịn được nữa, lúc này hét lên một tiếng: Jung Yunho, anh là
tên cuồng ngược đãi biến thái mặt co quắp!
Cậu
vừa về công ty vừa tự tổng kết lại các đặc điểm mà cuồng ngược đãi nói —— Cao
phú suất.
Lại
một lần nữa mất trật tự trong gió, những người như vậy sân bay có cả lố…
“Kỳ
quái, sao mình lại cảm thấy mình còn một vấn đề nữa chưa hỏi nhỉ?” Kim Jaejoong
nhìn trời suy nghĩ thật lâu, phát hiện thời tiết hôm nay rất đẹp, tâm tình liền
tốt hơn hẳn, mua cà phê nước miếng thôi.
Ngày
hôm nay trôi qua thật nhanh, thời gian bị Jung biến thái hành hạ đảo mắt đã
qua, vị họ Kim nào đó lại một lần nữa đứng ở cửa tiếp đón của sân bay, giơ biển
có chữ Khải Việt, dù sao, đối phương thấy biển hẳn sẽ chủ động tới tìm mình
thôi! Vì vậy, Kim Jaejoong cứ thấy cao phú suất là lại ra sức giơ biển ra trước
mặt người đó, chen chúc một hồi đến mồ hôi đầm đìa, tay mỏi nhừ, liền buông biển
xuống, đưa tay lau mồ hôi, đúng lúc này:
“Cậu
là nhân viên của Khải Việt à?” Một giọng nam dịu dàng vang lên.
Kim
Jaejoong nhìn thấy một người đàn ông, chiều cao tương đương với Jung biến thái,
khuôn mặt cũng có thể tìm ra vài nét tương tự! Mặc một bộ vest sáng màu đắt tiền,
hai mắt Kim Jaejoong vụt sáng, không che giấu bản tính hủ nam, vươn móng vuốt vừa
lau mồ hôi ra:
“Xin
chào, cao phú suất ~”
Người
đàn ông đẹp trai kia nở nụ cười rực rỡ, tương phản hoàn toàn với gương mặt
cương thi của Jung biến thái, chẳng lẽ không phải anh trai anh ta? Nhưng mà
nhìn rất giống mà. Đối phương cầm chặt tay cậu:
“Xin
chào, tổng thanh tra Khải Việt chấp hành khu Hàn Quốc Park Joong Jin.”
Hóa
ra anh trai Jung Yunho cũng là quản lí cấp cao của Khải Việt nha.
Kim
Jaejoong đánh giá từ trên xuống dưới đối phương, trong lòng đưa ra điểm số:
Dương quang ôn nhu công, 95 điểm.
Park
Joong Jin lần đầu bị một người dùng ánh mắt như vậy dò xét, cảm xúc này thật sự
rất mới lạ, không biết cậu nhóc trắng trẻo đáng yêu này là người thuộc bộ phận
nào nhỉ?
Thật
muốn đổi tới đây làm luôn quá.
Kim
Jaejoong phát hiện, anh trai của cuồng ngược đãi quả thật là phiên bản hoàn mĩ
bù đắp toàn bộ khuyết điểm mà Jung biến thái có, Park Joong Jin là người rất
vui tính, dọc đường đi kể cho Kim Jaejoong nghe rất nhiều câu chuyện thú vị, chỉ
là không để cập tới em trai mình một chữ nào cả.
Kim
Jaejoong trong lòng thầm thương cảm cho Jung Yunho: Ngay cả người nhà cũng ghét
bỏ anh, làm người thật thất bại!
Xác
định anh trai của cuồng ngược đãi là người này, tảng đá trong lòng Kim Jaejoong
liền buông xuống, lòng mừng thầm lần này đã hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ Jung biến
thái giao!
Vị
hủ nam đang hưng phấn nào đó vừa xuống xe liền kéo Park tổng hành tới văn phòng
Jung biến thái, vội vã không thôi.
“Cậu
muốn kéo tôi đi đâu?” Park Joong Jin khó hiểu, nhưng lại không khó chịu việc cậu
nhóc này kéo tay mình, nếu ở Hàn Quốc, cấp dưới của anh nào dám “Ra tay” với
anh như vậy.
“Đi
bàn giao công việc thôi! Cuồng ngược đãi, à, ý tôi là Jung Tổng hành, tôi hoàn
thành nhiệm vụ rồi. Hi ~ Trợ lý Lưu ~ Anh xem tôi đón ai về này!”
“Ai
vậy?” Trợ lý Lưu tập trung nhìn, chỉ vào Park Joong Jin mà lắp bắp:
“Park
Park Park tổng hành! Sao ngài lại…”
Đại
BOSS khu Hàn Quốc bị Kim Jaejoong kéo tay cứ thế xông thẳng vào trong, khiến
các nhân viên hoảng sợ không thôi, vì sao người này lại đi cùng Kim Jaejoong?
Vậy
đội ngũ tinh anh mà Jung Tổng hành sắp xếp đi đón vị này ở đâu rồi??
Thấy
trợ lý Lưu há hốc mồm, vị họ Kim nào đó cho rằng đối phương bị hiệu suất làm việc
của mình làm cho chấn động, đắc ý kéo Park tổng hành vào trong thang máy:
“Không
lằng nhằng nữa, tôi phải đưa anh trai anh ấy lên đã.”
“Cái
gì?? Cậu muốn đưa tới chỗ Jung Tổng hành?! Park tổng hành là ——“ Lời nói đã chậm,
vô lực nhìn số trên thang máy không ngừng tăng.
Jung
Yunho đang ngồi ở văn phòng đọc báo, thư ký thông báo trợ lý Kim đã về.
Chỉ
chốc lát sau, bên ngoài liền vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào
đi.”
“Jung
Tổng hành! Người em đã đón rồi này, anh trai của anh thật tốt, bọn em trò chuyện
vô cùng vui vẻ đấy!” Kim Jaejoong “cạch” một cái đẩy cửa ra, tay vẫn còn nắm chặt
tay của người đàn ông cao lớn anh tuấn kia.
Jung
Yunho thấy người phía sau lập tức đứng dậy, bước qua Kim Jaejoong, nói với người
kia:
“Park
tổng hành tới sớm vậy à, rất vui khi được gặp anh.”
Sao
lại khách sáo với anh trai mình như vậy??
Kim
Jaejoong nhìn Park tổng hành, vị này cũng là vẻ mặt nghiêm túc, nắm chặt tay
Jung Yunho:
“Khu
Trung Quốc phát triển quả thật rất nhanh, thân là tổng thanh tra chấp hành khu
Hàn Quốc, tôi cảm thấy rất hổ thẹn, lần này đến xin học hỏi cậu, hi vọng sẽ
không tạo thêm gánh nặng.”
Não
của Kim Jaejoong nhanh chóng hoạt động:
Cuồng
ngược đãi = Tổng thanh tra chấp hành khu Trung Quốc, Park Joong Jin = Tổng
thanh tra chấp hành khu Hàn Quốc.
Cuồng
ngược đãi = Nhân tài mới nổi, Park Joong Jin = Gừng càng già càng cay.
==>
Cuồng ngược đãi & Park Joong Jin = Đối thủ cạnh tranh!!!
Kim
Jaejoong bị kết luận này làm cho hồn phi phách tán.
Jung
Yunho cùng Park tổng hành hàn huyên vài câu, quay người, nói với tượng đá ở cửa:
“Cậu
đến phòng tiếp khách số 3 tiếp đãi anh trai tôi một lát, cảm ơn.”
Kim
Jaejoong giật mình một cái, tuy rằng Jung biến thái nói “Cảm ơn” nhưng thật ra
là đang nói “Cuốn xéo”, cậu quay người nhìn trời, khóc không ra nước mắt.
Đến
phòng tiếp khách số 3, Kim Jaejoong mang theo cà phê đi vào, mắt to đen nhánh đảo
một vòng, tìm được anh trai thật của Jung Tổng hành rồi!
Đối
phương nghe thấy tiếng động liền nhìn qua, ánh mắt như làn nước mùa thu, trong
suốt, xinh đẹp.
Kim
Jaejoong bình tĩnh đánh giá một chút: Dụ thụ là đây.
Sao
vẫn cảm thấy Park Joong Jin kia giống cuồng ngược đãi hơn?
Lại
nói, cuồng ngược đãi vẫn chưa nói cho cậu biết, anh trai anh ta là ai đón về nhỉ?...
“Anh
là anh trai Jung Tổng hành à? Xin chào, xin chào, xin chào, tôi tên là Kim
Jaejoong.” Để không bị Jung biến thái ngược đãi, vị họ Kim nào đó tự nhận là
mình đưa ra quyết định vô cùng vĩ đại —— Nịnh hót!
Đối
phương cũng đứng dậy bắt tay với cậu:
“Jung
Woo Chae, xin chào.”
Jung
Yunho, Jung Woo Chae, hai anh em đây sao.
Kim
Jaejoong âm thầm bĩu môi, hai người này ngoài họ giống nhau ra thì còn lại đều
không giống nhau mà?!
Quả
nhiên nhận nhầm Park tổng hành cũng đúng…
Đầu
Kim Jaejoong lại tưởng tượng ra câu chuyện thế này ——
Kỳ
thật, Park Joong Jin cùng Jung Yunho mới là anh em ruột thịt!! Mà Jung Woo Chae
cùng Jung Yunho từ nhỏ lớn lên bên nhau đã nảy sinh tình cảm! Park Joong Jin
yêu Jung biến thái từ lâu liền nảy sinh lòng căm hận với Jung Woo Chae đã đoạt
mất em trai ruột của mình, quyết định khi sự nghiệp thành công liền tìm Jung
Yunho tỏ tình! Jung Woo Chae biết được việc này vội vàng bay về nước, đến cùng
lúc với Park Joong Jin! Vì vậy, Park Joong Jin và Jung Woo Chae liền tiến hành
cuộc tranh đấu kịch liệt giành người yêu! Kết quả là, Jung Yunho vô cùng giận dữ
với việc Jung Woo Chae nói dối, theo Park Joong Jin ra nước ngoài!
“Kim
Jaejoong, cậu đang làm gì đấy.” Giọng nói không nóng không lạnh của Jung Yunho
vang lên sau lưng cậu.
“Có
mặt!!” Kim Jaejoong thoáng cái liền lao ra.
Jung
Yunho nói với Jung Woo Chae “Em còn có việc, anh về khách sạn trước đi.” Rồi
quay lại lạnh lùng nhìn cậu:
“Cậu, đi ra.”
No comments :
Post a Comment