Chương 89
Chúa
tể Hắc Ám quay trở lại, lúc ban đầu, điều này khiến nhóm phù thủy thường dân vô
cùng bàng hoàng, nhưng ngày chậm rãi trôi qua, mọi người phát hiện Tử Thần Thực
Tử tựa hồ cũng không có gì đáng sợ, cũng chẳng làm hành động khủng bố gì, vì
thế mọi người liền chậm rãi bình tĩnh lại, mà từ lúc Tử Thần Thực Tử bắt đầu
thu nhận phù thủy hỗn huyết, thậm chí cả phù thủy Muggle tài giỏi, các phù thủy
lại càng yên tâm, nếu Tử Thần Thực Tử có thể thu nhận phù thủy Muggle thì chắc
chắn sẽ không tiếp tục đưa ra lý luận phù thủy phải là máu trong. Tuy vậy, nhóm
phù thủy gia nhập Tử Thần Thực Tử hiện tại, dù là máu trong hay Muggle, không ai
được nhận dấu hiệu, điều này khiến cho nhóm phù thủy đi theo Voldemort từ ban
đầu vô cùng đắc ý, vì bọn họ là người Lord tin tưởng nhất, là cấp dưới trung
thành nhất của Lord, chỉ có bọn họ mới được nhận dấu hiệu của Lord.
Sau
khi Nhật báo Tiên Tri công bố đãi ngộ dành cho Tử Thần Thực Tử, phù thủy Muggle
sống rất khó khăn trong giới phù thủy liền xôn xao, dựa theo đãi ngộ kia, chỉ
cần có một người làm Tử Thần Thực Tử là đủ nuôi sống một nhà, mà còn sống không
tệ. Khi so sánh Tử Thần Thực Tử, Hội Phượng hoàng và Bộ Pháp thuật thì Tử Thần
Thực Tử là cao nhất, tuy rằng Hội Phượng hoàng là nơi mà phù thủy Muggle có thể
xin vào rất dễ dàng, nhưng đãi ngộ quả thật rất thấp, vào hay không cũng chẳng
thay đổi được gì. Mà Bộ Pháp thuật ít tuyển phù thủy Muggle, xin việc làm rất
khó khăn, đãi ngộ thì cũng tốt thật nhưng đáng tiếc chẳng bõ. Hiện tại, Tử Thần
Thực Tử bắt đầu nhận người, đối với bọn họ mà nói quả thật là một cơ hội công
tác tốt, tuy rằng yêu cầu ban đầu rất cao, nhưng tương đối mà nói, so với đãi
ngộ siêu tệ của Hội Phượng hoàng tốt hơn nhiều, điều này khiến cho một số phù
thủy Muggle ở trong Hội Phượng hoàng cũng bắt đầu dao động.
Lúc
thế giới bên ngoài đang vì Chúa tể Hắc Ám quay trở lại mà sôi sùng sục, trong Hogwarts
lại bình tĩnh vô cùng, tuy nói bình tĩnh là không sai nhưng sự căm thù của Gryffindor
với Slytherin ngày càng nghiêm trọng. Dù đã bị hai chủ nhiệm nhà cấm, xung đột
của hai bên vẫn diễn ra liên tục. Mà Ravenclaw cùng Hufflepuff vốn ban đầu khá
thân thiết với Slytherin nay cũng bắt đầu thờ ơ nhìn, đương nhiên vẫn còn một
số người tiếp tục hòa thuận với Slytherin. Còn bên trong Slytherin, tuy rằng
người hưng phấn khá nhiều nhưng có một số người bắt đầu cố gắng làm mờ sự tồn
tại của mình, mà trong đó tiêu biểu nhất là Harry Potter.
Harry
là Slytherin, đây là điều mà tất cả mọi người trong Hogwarts đều biết, nhưng
cậu là Kẻ Được Chọn, người duy nhất có thể đánh bại Chúa tể Hắc Ám trong lời
tiên tri, điều này khiến cho cậu sinh hoạt giữa một đám Slytherin hết sức khó
khăn. Bây giờ người vẫn ở bên cậu chỉ còn nhóm sáu người thêm Crabbe và Goyle,
còn những người khác, tốt tính thì gặp mặt còn chào hỏi, không tốt thì cứ thấy
cậu là tránh xa xa.
Về
sau, Harry thương lượng cùng bọn Draco xong liền trực tiếp vào văn phòng Severus
ở, ít nhất chỗ này tuyệt đối an toàn, hơn nữa theo lời Harry nói, cậu đương
nhiên rất muốn sống cùng Severus, hiện tại có một cớ hoàn hảo như vậy, không lợi
dụng thì cậu không phải Harry Potter. Dù sao, Severus cũng không có cách nào cự
tuyệt Harry, chỉ cần cậu giả bộ đáng thương, bám dính lấy Sev làm nũng, dù không
đồng ý, hắn cũng sẽ không nói ra.
Nói
đến đây, chúng ta không thể không bội phục năng lực tự kiềm chế của Severus Snape,
từ lúc Harry sống trong phòng làm việc của hắn, cùng giường chung gối, giáo sư Độc
dược nổi tiếng là lão dơi già đầy dầu nay tóc đen bóng mượt không dính chút dầu
bởi lẽ tối nào cũng phải ghé thăm phòng tắm. Hắn tuyệt đối có thể sánh ngang
với Liễu Hạ Huệ, không, phải nói là Severus so với Liễu Hạ Huệ còn lợi hại hơn,
nghĩ thử xem, người yêu mình cứ lượn lờ lởn vởn trước mặt và vẫn có thể nhịn,
thật đáng sợ.
Trong
lúc Harry đang nghĩ học kỳ này sẽ trôi qua thật nhẹ nhàng thì bức thư được cú
mèo mang đến khiến cậu cùng Severus đều khẩn trương lên.
“Sev,
sao cụ đột nhiên lại muốn gặp em?” Harry cầm tờ giấy trong tay lật đi lật lại
xem, hận không thể tìm ra manh mối gì.
Severus
mày càng nhíu chặt, nhìn tờ giấy trong tay Harry nói: “Hẳn là có liên quan đến
việc Lord trở lại, dù sao ngươi vẫn còn cái danh Kẻ Được Chọn trên đầu mà.”
“Thầy
nói xem cụ định hỏi cái gì?” Harry nhìn hồi lâu không thấy gì, tiện tay đưa tờ
giấy cho Severus, “Nếu không phải sao gọi em tới muộn vậy? Em nghi ngờ là cụ
biết chuyện em thừa kế Slytherin cùng Gryffindor.” Harry lo lắng nhìn Severus.
“Chỉ
cần cụ không đề cập tới, ngươi cứ xem như cụ không biết.” Severus nói như đinh
đóng cột, “Không được ăn đồ của cụ, không được nhìn vào mắt cụ, đề cao cảnh
giác của bản thân.”
Hai
người thương lượng một lúc lâu, cuối cùng chỉ biết lấy phòng ngự làm hàng đầu,
tất nhiên trên người Harry không thể thiếu một số vật phẩm pháp thuật, ai bảo Harry
hiện tại đang học ở Hogwarts, ai bảo Dumbledore là Hiệu trưởng Hogwarts, dưới
tình huống hiện tại tạm thời chưa thể trở mặt với cụ, Hiệu trưởng mời, học sinh
sao có thể từ chối?
Sau
giờ học buổi chiều, Harry liền đi dọc hành lang tới cửa phòng Hiệu trưởng, đọc
mật khẩu ghi trên tờ giấy, hai tượng đá ở cửa liền mở ra, Dumbledore ngồi ở bàn
đối diện cửa, xem ra là đang chờ Harry tới.
“Hiệu
trưởng Dumbledore, buổi chiều tốt lành.” Harry vào cửa, còn chưa tới gần Dumbledore
đã lễ phép cúi đầu chào cụ.
“Ha
ha, Harry à, con đã đến rồi, mau ngồi xuống đây.” Dumbledore cười híp mắt chỉ
vào sôpha đối diện bàn học, nói với Harry, “Muốn uống chút nước chanh không,
mùi vị không tệ nha, hay là ăn chút điểm tâm đi.” Vung đũa phép trong tay, bàn
trà bên cạnh sôpha xuất hiện một đĩa điểm tâm cùng ly nước màu vàng óng ánh.
Harry
xoay người nhìn đồ uống cùng đồ ăn, khó xử nói với Dumbledore: “Thực xin lỗi,
Hiệu trưởng Dumbledore, con sau buổi trà chiều sẽ không ăn linh tinh, dạ dày sẽ
không thoải mái.”
“Vậy
ạ, không sao.” Dumbledore nhét vào miệng một con gián đường, tỏ vẻ đáng tiếc: “Harry,
con thật sự không có lộc ăn, điểm tâm ngon như vậy mà không được ăn.”
Harry
nhìn mấy cái chân gián đến gần miệng Dumbledore còn ngoe nguẩy, bụng liền không
thoải mái, nôn nao một hồi mới nói: “Hiệu trưởng Dumbledore, thầy tìm con có
việc gì à?”
Dumbledore
đẩy kính mắt hình bán nguyệt trên sống mũi, nhìn Harry thân thiết nói: “Harry,
con đã biết chuyện Voldemort quay trở lại chưa? Gần đây ở trong Slytherin thế nào?
Nếu có gì khó khăn cứ nói với thầy, biết không?”
“Chuyện
này con đã biết, trên Nhật báo Tiên tri đăng ầm ĩ như vậy mà. Trong Slytherin cũng
không đến nỗi nào, các bạn cũng không khó xử con, hơn nữa các bạn Draco còn
giúp con, cho nên không có khó khăn gì cả, cảm ơn Hiệu trưởng quan tâm.” Harry cúi
đầu, làm bộ như rất cảm động.
“Vậy
là tốt rồi.” Dumbledore như thở phào, nói, “Harry à, người kia tuy rằng giết
cha mẹ con, nhưng mà con cũng không được xúc động, dù lời tiên tri nói con là
người duy nhất có thể tiêu diệt hắn nhưng con còn quá nhỏ, năng lực chưa đủ,
nên con cũng không được một mình đi tìm hắn báo thù, chúng ta cần phải lập kế
hoạch rõ ràng, ta sẽ giúp con, biết không?” Dumbledore nói lời vô cùng dịu
dàng, trong mắt ánh lên sự hiền lành và lo lắng, khiến Harry không khỏi run
lên.
“Hiệu
trưởng Dumbledore…” Mắt Harry đỏ ửng, xem ra khả năng diễn xuất của Harry cũng không
kém Dumbledore nha, “Con… Con nhất định sẽ nghe lời thầy, nhưng mà, thầy nhất
định phải báo thù cho ba mẹ con đấy.” Harry miệng thì nói như vậy, trong lòng
lại nghĩ, thật ngại, ba mẹ tôi vẫn còn sống rất tốt, không cần tôi phải báo thù
cho họ, dù muốn báo thù cũng phải tìm ông, tôi có bệnh mới tìm nghĩa phụ mà báo
thù. May mắn diễn xuất của cậu cũng không kém Dumbledore, ít nhất là nhìn trên
mặt, nếu Dumbledore cho cậu cái Chiết tâm trí thuật, biết suy nghĩ Harry, tuyệt
đối sẽ tức giận đến Avada cậu.
“Harry,
con yên tâm, ta nhất định sẽ không tha thứ cho Voldemort.” Dumbledore rất muốn
vỗ ngực cam đoan. Harry gật gật đầu, không nói gì nữa, trong lòng nghĩ ông không
tha thứ cho nghĩa phụ, nghĩa phụ cũng sẽ tuyệt đối không tha cho ông, dù sao
những việc này đều là việc của người lớn mấy người, tôi chỉ cần đứng bên xem
kịch là vui rồi, Hiệu trưởng cứ yên tâm, tôi còn muốn giữ mạng mà mình hạnh
phúc sống với Sev, tuyệt đối không nhàn rỗi xen vào, cho nên ông không cần phải
tìm tôi, tôi cái gì cũng không biết.
Ngoài
mặt, hai người nói chuyện trong bầu không khí hòa bình, còn sau lưng, hai người
nghĩ gì trong lòng thì chỉ có họ biết. Mãi đến khi giờ cơm tối bắt đầu, Dumbledore
mới để Harry rời phòng Hiệu trưởng.
Harry
không đến đại sảnh dùng bữa tối mà cùng Severus trong phòng làm việc phân tích
buổi nói chuyện lúc chiều với Dumbledore, còn để Severus kiểm tra lại trí nhớ của
cậu, nếu chẳng may cậu trúng bùa gì đó, nói thứ không nên nói, đến lúc đó, muốn
khóc cũng không kịp.
Hai
người nói chuyện một hồi vẫn cảm thấy nên thuận theo tự nhiên, xem cụ có hành
động gì tiếp theo thì sẽ nghĩ biện pháp này, đồng thời cũng không suy nghĩ về
cuộc nói chuyện này nữa. Sau lần này, Dumbledore cũng không tìm Harry nữa,
nhưng Harry phát hiện xung quanh cậu thường hay thấy bóng dáng sư tử Gryffindor,
điều này khiến cho Harry càng thêm giảm bớt hành động bên ngoài, nằm dài trong
văn phòng Severus hoặc là dứt khoát dùng khóa cảng trở về trang viên, tìm Gellert
học tập thêm.
Học
kỳ này cứ thế mà bình yên trôi qua, trong lúc Harry lơ đãng đã đến kỳ thi cuối
kỳ, lấy khả năng của cậu hiện tại, kỳ thi này là vô cùng đơn giản, nhưng vì không
muốn quá nổi bật nên Harry đã cố gắng thể hiện kém nhất có thể, cho dù vậy,
thành tích của cậu cũng gần bằng Draco, đứng thứ hai, Hermione kém hai điểm
đứng thứ ba, những người khác thi cũng không tệ. Như mọi năm, sau khi tuyên bố
cúp nhà, tất cả mọi người sửa sang hành lý, lên tàu tốc hành Hogwarts, bắt đầu
kì nghỉ hè năm nay.