HAPPY BIRTHDAY KIM JUNSU - 15/12/1986 ~~~~~ 15/12/2016
Extra 4: We Got Married
Extra 4: We Got Married
Tập 2: YunJae phu phu lần đầu gặp
Part 4
VJ đã sớm thủ
ở ngoài cửa, Kim Jaejoong vừa ra tới đã bị mấy cái camera bao vây, cũng may cậu
đã sớm quen, ngay cả lúc ngủ, cậu cũng có thể bày ra biểu cảm đẹp nhất.
Đầu tiên, bộ
trang phục này thật sự rất đẹp, Kim Jaejoong quả thật rất có mắt nhìn, hơn nữa
bộ trang phục này lại hợp với cậu, cậu mặc như vậy chẳng khác nào đang ngầm quảng
cáo cho gian quần áo này.
“Đẹp trai quá
đi mất!” Chủ gian hàng đứng bên cạnh, không tìm thấy một chỗ nào phải chỉnh sửa,
bản thân Kim Jaejoong đã là stylist xuất sắc nhất, nào đâu có cần người khác.
“Em có thể chụp lại một tấm được không? Em muốn cho mọi người biết Hero
Jaejoong của DBSK đã từng tới đây.”
Cô cố gắng nhấn
mạnh ‘DBSK’ cùng ‘Hero Jaejoong”, giọng kiên định vững vàng.
Kim Jaejoong
rất hào phóng đồng ý, sau đó kéo Jung Yunho đứng cạnh cho cô chụp.
PD chen vào một
câu: “Yunho-ssi thấy có đẹp không?”
Jung Yunho sửng
sốt, bật cười nói: “Đương nhiên là đẹp rồi!”
“Đẹp thì mua
cho tớ đi?” Biểu cảm của Kim Jaejoong vừa ngây thơ vừa nghịch ngợm, sau đó
không cần biết Jung Yunho có đồng ý hay không, lấy quần áo mình thích từ trên mắc
treo xuống, bỏ vào giỏ đựng đồ, “Cái này nữa, thế nào, mua cho tớ không?”
“Hôm nay mua
hết quần áo ở đây về cũng được.” Jung Yunho lấy thẻ tín dụng trong ví ra, giao
cho chủ gian hàng: “Nhờ em gói hết quần áo vừa thử, quần áo trong phòng thử đồ
lại hộ anh với.”
“Xin hỏi mật
mã là?”
“Chín…” Jung
Yunho vừa mới nói được một chữ số liền vội vàng dừng lại, thiếu chút nữa nói hết
ra. Anh cùng máy quay ra trước quầy thu ngân, anh cúi người ấn mật mã.
Mua quần áo
xong, tiếp theo hẳn là đến phố ẩm thực náo nhiệt để ăn cơm trưa.
Trên màn
hình, cả đoàn người đi thang máy xuống tầng, màn hình lại quay trở lại trường
quay.
Choi Mi Sun
nói: “Vì sao tôi cảm thấy hai người kia chẳng giống phu phu tân hôn chút nào nhỉ?”
“Ah ~~~ Em cũng
thấy vậy, Jaejoong-ssi cùng Yunho-ssi thật sự quá tự nhiên rồi, có chút giống…”
Han Ji Yeon cố gắng suy nghĩ xem nên dùng từ gì để miêu tả, “Lão phu lão thê.”
“Ha ~~!” Kim
Hyun Joong đã không chịu được nữa rồi, những người biết rõ chuyện như anh chạy
đến đây làm khách mời thật sự là tra tấn người, cái gì gọi là “giống” lão phu
lão thê, rõ ràng hai người họ là vợ chồng thật mà!
Shim Changmin
vắt chéo chân, không vội vàng gia nhập chủ đề của mọi người, mãi đến khi Han Ji
Yeon nhắc đến cậu: “Changmin-ssi nhất định biết rất nhiều điều, Yunho-ssi cùng Jaejoong-ssi
quan hệ không tầm thường chút nào!”
“Đó là đương
nhiên rồi, quan hệ của hai người đó là tốt nhất!” Lúc Shim Changmin nói những lời
này, giọng có chút là lạ, không nói rõ là thương cảm hay là gì, tóm lại dường
như đang nhớ tới kí ức không tốt đẹp chút nào.
Han Ji Yeon
tò mò hỏi: “Thật sự tốt lắm à?”
Shim Changmin
nhìn cô một cái, cố ý tránh vấn đề của cô, cậu chỉ về phía màn hình lớn: “Không
phải đã thấy hết rồi à, quan hệ của họ như vậy đấy.”
Hình ảnh quay
lại bên kia. Phố ẩm thực rất đông người, nhân viên không thể nào dẹp đường cho
họ, vì vậy cùng VJ khiêng máy móc lui về phía sau quay.
Kim Jaejoong chọn
một nhà hàng Trung Quốc nổi tiếng với đồ ăn Tứ Xuyên, may mắn thay, khi hai người
vào vẫn còn chỗ trống. Vì phối hợp chủ đề hôm nay, họ không đặt phòng riêng, ngồi
ở đại sảnh cùng dùng cơm với mọi người.
Bên ngoài nhà
hàng, rất nhiều người đi đường đang ghé sát mặt vào cửa sổ thủy tinh mà quan
sát bên trong, phục vụ bưng trà lên cho hai người, đồng thời đưa menu cho họ.
Kim Jaejoong cầm
menu, nói đùa với PD: “Chị có muốn ngồi xuống ăn cùng luôn không?”
PD vội vàng
khoát tay nói không cần, sau đó VJ cũng được mời.
“Vậy tôi sẽ không
khách khí nữa, hôm nay là chú rể mời à?” Kim Jaejoong lật menu trong tay, không
quên trêu chọc Jung Yunho. Jung Yunho hôm nay đã có bóng ma với ví tiền, nghe cậu
nói như vậy thì cảm thấy lưng đổ mồ hôi lạnh.
Anh lau bát
đũa cho Kim Jaejoong, bất đắc dĩ đáp lời: “Ừ, đương nhiên, cậu muốn ăn gì thì cứ
gọi đi.”
“Vậy tớ muốn
ăn lẩu! Ah ~~~ Cả cái này nữa!” Kim Jaejoong chỉ menu, nói với phục vụ, “Món
này chọn loại cay nhất ấy!”
“Cho thêm một
nồi súp thanh đạm, hai bát cơm.” Jung Yunho bổ sung.
“Hai người
tâm sự đi.” PD ngồi xuống bàn bên cạnh, rót nước trà uống.
Kim Jaejoong nghĩ
nghĩ. Kỳ thật hai người họ chẳng có gì để nói, nhưng hiện tại họ phải ra vẻ xấu
hổ ngại ngùng… Vậy nên Kim Jaejoong hơi cúi đầu, giả bộ như đang rót trà cho
mình, miệng hỏi: “Yunho-ssi, lúc biết cậu sẽ kết hôn với tớ, cậu có vui không?”
Biết rõ mình
đã gây trò cười, vậy nên Kim Jaejoong dứt khoát không nhắc đến mình, Jung Yunho
ngồi đối diện cậu, nghe thấy một tiếng ‘Yunho-ssi’ mà giật mình, tay run lên,
nước trà rớt ra ngoài: “A, đương nhiên rất vui rồi.”
“Có vui hơn
khi gặp Kim Junsu không?”
“Vui hơn khi
gặp tất cả mọi người, Jaejoong-ssi là hình mẫu lý tưởng của tớ mà.” Jung Yunho cũng
học theo, dùng ‘ssi’ trong xưng hô.
“Vậy sao?” Kim
Jaejoong cố ý ra vẻ kinh ngạc, nhưng khóe miệng đã cong lên, cười tươi như hoa:
“Vậy Yunho-ssi cũng là hình mẫu lý tưởng của tớ.”
Người ăn cơm
xung quanh thấy họ ghi hình thì hứng thú quan sát, Kim Jaejoong vừa nói xong,
những người nghe thấy đều cười rộ lên.
Không lâu
sau, phục vụ đã bưng thức ăn lên rồi. Jung Yunho rất lịch sự chia thức ăn cho cậu,
Kim Jaejoong gắp một miếng ăn thử, ăn xong mới chợt nhớ ra đang ghi hình, vì vậy
ngay lập tức gắp một miếng khác, đưa đến bên miệng Jung Yunho, cố nén cười nói:
“Ah ~~~”
Hai má Jung
Yunho đỏ bừng —— Một người đàn ông 30 tuổi đỏ mặt chỉ vì có người gắp thức ăn
cho mình. Nhưng cảm giác này thật sự rất tuyệt, anh nghĩ thầm sau này nhất định
phải cùng Kim Jaejoong đi ăn, sau đó ân ái như một đôi tình nhân bình thường.
“Yunho-ssi,
chúng ta nên có xưng hô thân mật hơn đúng không?” Kim Jaejoong lại múc thêm một
bát súp nữa cho anh: “Chúng ta đã kết hôn rồi mà? Vợ chồng khác đều có xưng hô
riêng.”
Jung Yunho nghe
xong lập tức gật đầu. Miệng anh vẫn đang nhai món Kim Jaejoong vừa gắp cho, cố
gắng nuốt xuống mới nói: “Được, vậy cậu muốn tên gì?”
“Không biết.”
Kim Jaejoong nở nụ cười, sau đó tiếp tục ăn như thể việc này không liên quan đến
mình: “Cái này sao lại để tớ nghĩ, tớ là vợ mà!” Giọng cậu kiêu ngạo vô cùng,
như thể người nói không muốn làm vợ lúc trước là người khác.
“Honey?” Jung
Yunho đang nghĩ xem có thể nói xưng hô ngầm của họ ra không, “Hay bảo bối có được
không?”
Kim Jaejoong nén
cười đến sắp nội thương, miệng mím chặt, quay mặt đi, cuối cùng vẫn bật cười: “Sao
buồn nôn vậy.”
Jung Yunho cũng
cười, nhưng cái này thật sự còn chưa buồn nôn như lúc chỉ có hai người ở cạnh
nhau.
“Phu nhân? Tướng
công? Vậy được không?”
Kim Jaejoong lắc
đầu: “Như kiểu đang đóng phim cổ trang vậy.”
Jung Yunho lại
đưa ra vài cái, nhưng chẳng cái nào được. Cuối cùng Kim Jaejoong cũng không muốn
tiếp tục đề tài này, lên tiếng cắt đứt: “Vậy trước đừng nghĩ nữa, về sau kiểu
gì cũng sẽ có thôi.”
“Vậy tớ muốn
đưa ra một đề nghị.” Jung Yunho đột nhiên buông thìa, “Về sau không được gọi
tên đối phương, nếu không cậu cứ ‘Yunho-ssi’, ‘Yunho-ssi’ mãi, lúc nào mới thân
thiết được.”
Kim Jaejoong không
nói gì, nhưng sau khi cậu uống một ngụm súp, cậu vẫn ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt
Jung Yunho, sau đó nhẹ gật đầu.
PD vỗ vỗ tay,
buổi ghi hình đầu tiên đến đây là kết thúc. Nhiệm vụ vợ chồng ngày đầu tiên
hoàn thành rất tốt, quá trình ghi hình cũng rất thuận lợi. Nhân viên nghe được
tuyên bố kết thúc liền vứt đồ đạc, thuận tiện ăn trưa luôn ở đây.
Jung Yunho cùng
Kim Jaejoong vẫn chưa ghi hình xong, hai người ăn cơm xong liền lên xe đi về
tòa nhà MBC, ghi hình phỏng vấn. Những cảnh này sẽ để dành cho hậu kỳ biên tập,
xen kẽ vào các cảnh thông thường, những chương trình khác đều có phần này cả.
Vào ghi hình
trước là Jung Yunho. Anh mặc trang phục lúc nãy, trước lúc đi vào, stylist đã đổi
kiểu tóc cho anh.
Bối cảnh trong
phòng tối đen, Jung Yunho ngồi bên trong, chỉ có một VJ cùng một PD ngồi đối diện
anh.
“Trước chào mọi
người đi ạ.”
Jung Yunho cười
nhẹ một tiếng: “Chào mọi người, tôi là Jung Yunho.”
“Anh có đoán
xem vợ mình là ai không? Lúc đang chờ ấy.”
Jung Yunho suy
nghĩ một lát: “Đương nhiên là có đoán rồi. Lúc tôi ở trong phòng thay đồ, tôi vẫn
cố gắng lắng nghe tiếng động bên ngoài, kỳ thật cũng chẳng nghe được gì, nhưng
cảm thấy rất khẩn trương, cứ ngồi suy nghĩ ‘Là ai nhỉ?’ ‘Chỉ cần không phải Yoochun
là được’.” Anh nói xong liền bật cười: “Kỳ thật tôi đã từng nghĩ đến người kia
sẽ là Jaejoong, bởi vì tập trước là Yoochun cùng Junsu thành đôi, tôi là khách
mời quan sát, thấy hai người rất hòa hợp, vậy nên rất có thể là Jaejoong.”
Nói đến đây,
anh hơi dừng lại, nhớ lại hình ảnh lúc nãy: “Lúc VJ nói có thể mở cửa đi ra
ngoài, tôi cũng có chút lo lắng. Nhưng khi mở cửa ra nhìn thấy Jaejoong liền thở
phào một hơi! May quá, là Jaejoong thì tốt rồi.”
“Lúc mua quần
áo vì sao đột nhiên anh lại yêu cầu vào phòng thay đồ?”
Vấn đề này khiến
cho Jung Yunho bất đắc dĩ vô cùng, thật sự rất xấu hổ: “Thật ra là hôm nay tôi không
mang ví. Tôi quên mất ví để ở túi khác, hôm nay lúc ra khỏi nhà, tôi vui quá, vậy
nên quên luôn việc này. Lúc trả tiền muốn thể hiện sự ga lăng của mình nên định
mua luôn cho cậu ấy, vậy mà lại không mang tiền.” Nghĩ đến việc này, hai má Jung
Yunho đỏ bừng, lòng tự trọng của đàn ông lại trỗi dậy rồi… Nhưng mà anh không thể
nói thật: “Vậy nên đành phải tạm thời mượn cậu ấy ít tiền, tôi nhất định sẽ trả.
Quan hệ của tôi và Jaejoong rất tốt, dù sao tôi nhất định sẽ trả.”
“Cậu chưa
nghĩ ra tên thân mật cho đối phương à?”
Jung Yunho đáng
tiếc gật đầu, lại lắc đầu: “Nghĩ ra rồi, nhưng tôi không dám nói, sợ cậu ấy không
thích. Đợi sau này cứ gọi luôn, có lẽ cậu ấy sẽ tiếp nhận.”
“Có thể nói
cho chúng tôi biết là tên gì không?”
Jung Yunho suy
nghĩ một lát: “Nhóc xấu xa.”
Jung Yunho trả
lời xong, đến lượt Kim Jaejoong đi vào. Trong lúc đợi Jung Yunho, cậu ngủ được
một lát trên ghế salon bên ngoài, vậy nên tóc hơi vểnh lên.
“Trước chào mọi
người đi ạ.”
“A, chào mọi
người! Tôi là Kim Jaejoong ~~~” Kim Jaejoong vui vẻ vẫy tay với camera, “Tôi lại
kết hôn rồi, nhưng mà lần này chắc sẽ không ly hôn nữa đâu, vậy nên xin mọi người
quan tâm nhiều hơn!”
“Lúc biết chồng
anh là Jung Yunho, anh có cảm xúc như thế nào?”
Trong đầu Kim
Jaejoong đột nhiên hiện lên tình cảnh ban nãy, kể cả lúc cậu bị Kim Junsu lừa: “Kỳ
thật lúc ấy cũng không khẩn trương lắm, trước lúc Junsu đi ra lừa tôi thì tôi
có chút khẩn trương, bởi vì tôi rất sợ đối phương là em ấy! Tôi thậm chí nghĩ nếu
như là Junsu, liệu tôi có phải ly hôn ngay không ~~ Junsu rất tốt, nhưng tôi lại
rút phải vai nữ, tôi không cách nào tiếp nhận sự thật em ấy là chồng của tôi.
Nhưng lúc Yunho đi ra, tôi thật sự rất giật mình, tôi không nghĩ tới bên trong lại
có người, bởi vậy khi cửa mở, tôi cảm thấy rất ngại vì đã gây phiền phức cho đối
phương, đúng lúc đấy lại thấy Yunho.”
Cậu hồi tưởng
lại tâm tình lúc đó, ngọt ngào cười rộ lên: “Yunho quả thật là tuyệt nhất, tôi
đã nghĩ xem người đó là Yunho hay Yoochun, hai người đều được, nhưng Yunho chắc
chắn là tốt hơn rồi.”
“Đối phương
có phải hình mẫu lý tưởng của anh không?”
“Đúng vậy, Yunho
là hình mẫu lý tưởng của tôi.” Kim Jaejoong nghiêm túc đáp. “Tôi nghĩ không chỉ
mình tôi mà cả năm người chúng tôi, nếu phải làm vợ thì đều coi Yunho là hình mẫu
lý tưởng. Ah ~~ Vừa cao! Vừa đẹp trai! Lại vừa giỏi! Cái gì cũng giỏi hết.”
“Lúc mua quần
áo, tại sao Jung Yunho lại đi vào phòng thay đồ?”
Câu hỏi này… Kim
Jaejoong không trả lời ngay. Cậu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định vẫn
giúp Jung Yunho nói dối: “Cậu ấy vào giúp thôi, bởi vì quần áo có rất nhiều cúc
với khóa kéo, cậu ấy nghĩ tôi ở bên trong lâu như vậy mà không ra, chắc đang gặp
vấn đề, vậy nên muốn vào giúp tôi.”
“Cậu thích đặt
cho đối phương tên thân mật gì?”
Kim Jaejoong không
cần suy nghĩ liền trả lời luôn: “Cậu ấy không muốn tôi gọi tên cậu ấy, nhưng kỳ
thật tôi cảm thấy tên thân mật thì nên gọi tên thật, vốn định gọi cậu ấy là ‘Yunnie”,
nhưng sợ cậu ấy không thích, tôi lại phải đổi sang tên khác. Vậy nên tạm thời
chưa nghĩ ra.”
PD vỗ vỗ tay,
ý bảo kết thúc công việc.
Một ngày ghi
hình bận rộn cuối cùng cũng kết thúc, Kim Jaejoong cùng Jung Yunho đều nhẹ
nhàng thở ra, nhưng quay chương trình cũng không phải rất mệt, dù sao Kim
Jaejoong cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều lúc cậu ghi hình với Shim Changmin.
Kim Jaejoong lấy
di động ra nhắn tin cho Shim Changmin cùng Kim Hyun Joong, hai người vẫn đang ở
trường quay tầng dưới ghi hình phần cuối.
Jung Yunho cầm
túi cho Kim Jaejoong, cùng trợ lý đi thang máy xuống trường quay ở tầng dưới.
(Hoàn)