Chapter 67
Kim Jaejoong ở lại bệnh viện một đêm, sáng hôm
sau tiêm xong liền làm thủ tục xuất viện.
Nếu như là ngày thường, Jung Yunho nhất định
không để cho Kim Jaejoong đi cửa chính bệnh viện. Nhưng cũng may đang ở nước
ngoài, hơn nữa, Kim Jaejoong lại năn nỉ, anh chỉ do dự vài giây liền đồng ý.
Đi đương nhiên là đi cửa chính, nhưng vẫn phải
che giấu. Xe quản lý trực tiếp chạy đến cửa chính, Kim Jaejoong đeo khẩu trang,
đổi mũ, trên cổ quấn một chiếc khăn gần như che kín hết mặt cậu. Jung Yunho đi
bên cạnh che chở cậu, trợ lý phía sau xách đồ, đoàn người dùng tốc độ nhanh nhất
đi ra cửa lớn rồi lên xe. Tuy chỉ một phút đi đường ngắn ngủn, nhưng vẫn bị
phóng viên bám trụ bên ngoài chụp được không ít ảnh.
Vài ngày sau, Kim Jaejoong ở trường quay lúc
nào cũng mặc rất dày. Đặc biệt là chiếc khăn quàng cổ to sụ kia, dù cậu yêu cầu
thế nào, Jung Yunho cũng không cho phép cậu bỏ ra. Việc này ảnh hưởng trực tiếp
đến tâm trạng cậu khi ngay phim, mỗi lần cậu ngồi trước màn hình giám sát, phải
ra sức rướn người mới có thể để lộ mắt ra nhìn, toàn thân đều tỏa ra sự khó chịu.
Những người khả năng miễn dịch kém, cảm cúm
cũng khỏi chậm hơn người khác, vài ngày sau, Jung Yunho vẫn luôn đợi đến buổi tối
rảnh rỗi liền cùng cậu đến phòng khám bệnh gần đấy để tiêm. Tuy họ đã rất cẩn
thận, nhưng tin Kim Jaejoong sinh bệnh nằm viện vẫn truyền ra trên các tạp chí.
Đội quân internet lại càng khủng bố, chỉ dựa vào vài tấm ảnh ít ỏi, rất nhiều
người đã nhận ra người đi bên cạnh Kim Jaejoong là Jung Yunho.
Mười năm trước, quan hệ của Jung Yunho cùng Kim
Jaejoong vốn đã rất nóng trên mạng, thời gian trước vì dân mạng tích cực nhắc đến,
mối quan hệ của hai người lại bị đưa lên đầu đề. Thời gian dần trôi qua, mấy
năm gần đây, giới giải trí càng ngày càng mở, rất nhiều ngôi sao liên tục truyền
tới tin tức come out, hai người đàn ông yêu nhau dường như không còn khiến người
khó tiếp nhận. Có thể nói, đây là một việc tốt, nhưng cũng bởi vậy, càng nhiều
người bắt đầu tin tưởng quan hệ của hai người không bình thường.
Internet tựa như nước chảy, bất cứ một tin tức
gì được đăng lên, chỉ trong giây lát đã được truyền đi khắp nơi.
Có một bức ảnh được chia sẻ rộng rãi nhất.
Trong ảnh, Kim Jaejoong đang chuẩn bị lên xe, Jung Yunho đứng sau cậu, một tay
đỡ cậu, tay kia chắn trên thành xe. Dù nhìn từ góc độ nào, đây đều là tư thế hết
lòng chăm sóc người yêu. Jung Yunho hôm đó không đeo khẩu trang, vì vậy gương mặt
đẹp trai ngời ngời cứ như vậy xuất hiện rõ ràng trong bức ảnh.
Bởi vậy, không ít tạp chí lớn lại lôi chuyện cũ
trong quá khứ ra. Chủ đề vốn lạnh như cơm nguội nay được xào nấu lại trở lên
nóng vô cùng, liên tiếp vài ngày, trên các trang mạng lớn nhỏ của các nước châu
Á lúc nào cũng có bài viết về việc này, sự kiện này nóng bỏng suốt một tuần mới
bắt đầu hạ nhiệt.
Vốn tưởng rằng giống như các scandal khác, bị
xào nấu một hồi rồi sẽ dần dần nhạt nhòa. Ai ngờ đúng lúc này, một bức ảnh chụp
Jung Yunho cùng Kim Jaejoong ở sân bay lại được công khai. Truyền thông nói bức
ảnh được chụp khi hai người cùng ra sân bay để đi du lịch trong năm nay, sau đó
lại có người tiết lộ, lúc trước từng thấy hai người đi cùng nhau ở Hàng Châu,
chỉ cần vài tin tức này, đối với những tạp chí thích nhất là khơi dậy scandal
mà nói, đây không thể nghi ngờ là tin tức hot nhất năm.
Có bài báo còn viết rất rõ ràng, nói là Kim
Jaejoong cùng Jung Yunho đã bí mật hẹn hò một năm, còn nói một người trong giới
tiết lộ Jung Yunho đã mua nhà ở nơi nào đó, Kim Jaejoong hiện đã vào ở.
Chính những tạp chí đăng tin vớ vẩn không có
căn cứ như vậy, hiện đang xuất hiện trong phòng nghỉ của đoàn làm phim.
Người đầu tiên nhìn thấy là Kim Junsu. Cậu
không hôm nay không có cảnh diễn, đến đoàn làm phim thì những người khác đã bắt
đầu quay, trong phòng nghỉ trống rỗng. Cậu tiện tay lật tạp chí trên bàn, rồi lại
bị tiêu đề to đùng trên bìa chấn động.
Những người biết chuyện này quả thật rất chột dạ,
đặc biệt là khi nhìn thấy bài báo nói bậy nói bạ lại đoán trúng, quả thực là
không còn gì để nói. Vì vậy cậu cuộn tạp chí lại, chạy tới trường quay.
Bên này Kim Jaejoong quấn kín cả người như một
chú gấu, ngồi trước màn hình giám sát. Cậu hôm nay mặc rất nhiều, Jung Yunho
hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của cậu, vì đêm qua cậu lại đột nhiên sốt nhẹ,
vậy nên hôm nay phải mặc như vậy.
Mấy ngày hôm trước vì cậu không có mặt, phó đạo
diễn cùng giám chế quyết định chỉ quay mấy cảnh cá nhân của Park Yoochun. Quả
nhiên diễn xuất của diễn viên phải trải qua rèn luyện mới thực sự tỏa sáng, dù
đạo diễn không có mặt, cũng có thể hoàn thành cảnh quay. Kim Jaejoong nhìn thấy
đoạn phim, gật đầu xem như qua, toàn bộ đoàn làm phim lập tức thở phào.
Cảnh quay hiện tại là Han Hee sau khi chia tay
Lee Yoon Hyun ở quán café, một mình đi quán bar, sau đó vì say rượu mà ngất xỉu.
Để chụp cảnh này, Kim Jaejoong cố ý chọn quán
bar mà ngày trước cậu hay vào. Bố cục trong quán gần như vẫn giữ nguyên, nhân
viên công tác chuẩn bị bối cảnh xong, Park Yoochun đột nhiên đi đến bên cạnh
Kim Jaejoong.
“Anh yên tâm, cảnh này để em diễn là được rồi.”
Kim Jaejoong mím môi, nhướn mày, cười không nói
gì.
“Anh thật sự muốn em diễn giống hệt anh năm
đó?”
Kim Jaejoong nheo mắt lại, ra vẻ giận dữ.
Đáng tiếc, đêm hôm đó, sau khi trở về, phó đạo
diễn đã bán đứng cậu và Jung Yunho, Park Yoochun giờ còn lâu mới tin cậu sẽ thật
tức giận, nhìn khuôn mặt hạnh phúc kia kìa.
Park Yoochun lại ghé sát vào, rất đáng ăn đòn
nói: “Kỳ thật bộ dạng đó thật sự rất xấu, anh bắt em diễn cảnh hủy hình tượng
như vậy, đáng ra phải tăng thêm thù lao cho em đấy.”
Kim Jaejoong không thể ra vẻ tức giận được nữa,
bật cười. Cậu vẫy tay đuổi Park Yoochun: “Mau lên, hôm nay không quay xong lại
phải thuê thêm một ngày, em có biết một ngày thuê hết bao nhiêu tiền không hả!”
Cảnh này gồm mười phân cảnh, hai máy quay đặt ở
độ cao khác nhau để ghi được toàn bộ hình ảnh. Park Yoochun vốn cũng thích uống
rượu, hơn nữa gã đã tận mắt thấy qua hình ảnh người nát rượu, vậy nên diễn rất
giống.
Kết quả quay vài lần, Kim Jaejoong vẫn không vừa
lòng, cuối cùng vì hiệu quả của màn ảnh, tạm thời phải sửa lại kịch bản.
Nát rượu đổi thành say rượu, phát bệnh đổi
thành ngất xỉu.
Kim Jaejoong gọi trợ lý đến, dặn dò: “Cậu đi
phòng nghỉ báo cho Yunho, nói cảnh tiếp theo đến lượt cậu ấy, bảo cậu ấy mau
chuẩn bị.”
Trợ lý chạy đến phòng nghỉ, trong phòng không một
bóng người; vì vậy cậu lại chạy về lúc đi qua khu trang phục thấy Jung Yunho.
Anh đang đứng đối mặt với Kim Junsu, trên tay cầm quyển tạp chí.
“Anh Jung, đạo diễn nói cảnh tiếp theo có vai
diễn của anh, anh mau chuẩn bị đi.”
Jung Yunho quay người, khẽ cau mày: “Được, tôi
biết rồi.”
Trợ lý rất thức thời, thông báo xong liền đi. Kim
Junsu nhìn cậu đi xa mới nói tiếp: “Trong đoàn làm phim có lẽ cũng biết rồi, em
thấy chuyện này không thể cứ mặc kệ như vậy.”
Jung Yunho liếc mắt nhìn tạp chí: “Ừ.”
Anh chỉ đáp một câu, giọng nhẹ đến mức Kim
Junsu gần như không nghe thấy.
Kim Junsu dừng thoáng chốc, do dự hỏi: “Bức ảnh
này là sao vậy? Quả thật là năm nay, sao lại bị chụp ảnh?”
Nói đên đây, Jung Yunho cũng không biết trả lời
như thế nào. Chuyện này kỳ thật chỉ là một việc cỏn con, chỉ là người ta cố ý lấy
ảnh ra để bịa đặt, bọn họ cũng chỉ biết cam chịu.
Ngôi sao cũng là người, cũng có lúc đi chơi.
Nhưng người bình thường có thể làm, bọn họ lại không thể. Chỉ cần bọn họ làm,
dù chỉ là lời nói đùa giữa bạn bè, cũng có thể bị truyền thông bôi đen thành
tình bạn rạn nứt.
Jung Yunho nở nụ cười nhẹ, cười rất bất đắc dĩ:
“Chỉ là ở sân bay, lúc anh và Jaejoong đi Thượng Hải, gặp fan nhóm mình.”
“Fan chụp à?”
“Ừ.”
Lời đã nói đến nước này, vậy chẳng còn gì để
nói nữa.
Fan lúc nào cũng đúng, bọn họ cũng không có ác
ý, chỉ là có lòng tốt giải thích scandal, cũng không thể chỉ trích.
Kim Junsu thở dài: “Hay là, dứt khoát làm rõ
quan hệ đi, anh em tốt cùng đi chơi cũng rất bình thường mà.”
Jung Yunho gật gật đầu, nhìn không ra là có đồng
ý không. Anh lại nhìn tạp chí, sau đó cuộn lại cất kỹ.
“Jaejoong hyung biết chưa?”
“Hẳn là không biết, nhưng mà anh định tối nay
nói cho cậu ấy.”
Kim Junsu cẩn thận nhìn anh, cũng không biểu hiện
nghi hoặc của cậu. Nhưng thái độ của Jung Yunho quả thật rất kỳ lạ, không giống
cách xử sự của anh: “Nói hết tất cả cho anh ấy?”
Jung Yunho cười cười, thản nhiên nói: “Anh không
nói cậu ấy cũng sẽ biết, sao phải khiến cậu ấy không vui.”
Jung Yunho lấy một điếu thuốc ra châm lửa, khói
trắng mờ mờ phun ra. Đây là thói quen từ lâu của anh, trước lúc quay hút một điếu,
có thể ổn định tâm trạng.
---
Jung Yunho bổ trang xong, bên kia Kim Jaejoong vừa
vặn hô “Cut”.
Park Yoochun thở phào nhẹ nhõm ngồi nguyên tại
chỗ, trong tay lắc chai rượu, thiếu chút nữa đốt pháo ăn mừng.
Cảnh say rượu vừa rồi quả thật giày vò gã đến
chết, yêu cầu của Kim Jaejoong chẳng khác gì đang làm khó gã, cuối cùng không còn
cách nào, Park Yoochun trực tiếp mở bình whiskey của quán ra, uống ba chén đầy,
lúc này mới coi là đạt.
“Yoochun, cảnh này được lắm!” Kim Jaejoong giơ
tay ra hiệu với Park Yoochun, sau đó đi tới chỗ Jung Yunho, “Cảnh tiếp theo vẫn
quay theo phân cảnh. Vào cửa, gặp mặt, cuối cùng đi ra ngoài, tớ muốn tất cả đều
là quay cận cảnh.”
Cậu vừa nói vừa vung tay hướng dẫn.
Park Yoochun gật gật đầu, không lên tiếng. Jung
Yunho lại phát hiện trọng điểm của mình bị dời đi, lúc nào cũng bị gương mặt
nghiêm túc của Kim Jaejoong hấp dẫn. Nhưng thân là một diễn viên chuyên nghiệp,
anh rất nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình.
Kim Jaejoong vỗ tay: “Không có vấn đề gì đúng không?”
Cậu nhìn Jung Yunho cùng Park Yoochun, lại nhìn
quay phim.
“Không có vấn đề gì thì quay thôi.”
Kim Jaejoong đi trở lại màn hình điều khiển,
vung tay với trợ lý trường quay.
Chính thức quay.
Jung Yunho bước vào, lo lắng, bất an, tâm trạng
không yên, tất cả đều hiện lên trên mặt. Anh mặt vest, lúc này cà vạt lỏng lẻo,
áo khoác vắt trên cánh tay.
Máy quay vẫn đứng trước mặt anh, phối hợp từng
động tác của anh, chậm rãi lùi ra phía sau.
“Cut ——!”
Kim Jaejoong giơ tay lên, đứng dậy từ phía sau
màn hình giám sát: “Làm lại.”