Extra 1: White Day – Đêm Thất tịch
Part 2
Hà Quýnh vội
vàng cắt đứt cuộc trò chuyện của Kim Jaejoong cùng fan dưới sân khấu, nếu cứ tiếp
tục giao lưu, mắt đưa mày lại, đoán chừng nóc nhà trường quay sẽ bị mấy cô nàng
hét đến bay mất.
“Được rồi được
rồi! Cứ thế này chương trình hôm nay của chúng ta sẽ không thể nào tiếp tục mất!”
Hà Quýnh phàn nàn, anh đưa mắt nhìn Chu Đồng, Chu Đồng hiểu ý, đột nhiên cầm
tay phải Kim Jaejoong, giơ lên không trung lắc lắc: “Quay lại chủ đề chính! Đạo
diễn Kim, mọi người đều muốn xem anh tái hiện lại sự xuất hiện trên thảm đỏ của
anh ngày công chiếu phim, anh sẽ thỏa mãn tâm nguyện của mọi người, đúng
không?!” Câu cuối cùng là hỏi khán giả dưới trường quay, tất cả mọi người đều
ra sức gào hét, hiển nhiên lời của Chu Đồng đã nói trúng ước nguyện của các cô.
Kim Jaejoong
có chút ngại ngùng, cậu chỉ Kim Junsu và Tiễn Chanh, qua loa nói: “Vậy để Tiễn
Chanh và Junsu biểu diễn đi.”
Chu Đồng hé
miệng, nhướn mày cười, cô quay mặt xuống khán giả, nháy mắt.
Khán giả bên
dưới lập tức hiểu ý, yên lặng vài giây đồng hồ, tiếng gọi ầm ĩ liền bùng lên!
“YunJae!
YunJae! YunJae! YunJae!...”
Rốt cuộc là
có bao nhiêu tiếng gọi YunJae đã không đếm được nữa rồi, nhưng trong tiếng gào
thét ầm ĩ này, sắc mặt Kim Jaejoong đã đổi đến bảy, tám màu khác nhau, cuối
cùng ngay cả Chu Đồng cũng không biết miêu tả biểu cảm hiện tại của cậu là như
thế nào. Đến cả nam chính đứng trên cùng của bậc thang, sắc mặt cũng không đẹp
hơn đạo diễn Kim là bao nhiêu, hai người đều có cảm giác bị người đẩy đến đường
cùng.
Chu Đồng đưa
tay đến bên tai, ra vẻ nghe không rõ: “A? Các bạn nói gì vậy, YunJae?”
“Anh Hà,
YunJae là cái gì vậy?” Chu Đồng ngây ngốc nhìn Hà Quýnh, Hà Quýnh thấy cô nén
cười đếp sắp nội thương, chỉ có thể ra tay giúp đỡ: “Vấn đề này quả thật rất phức
tạp, chúng ta mời anh Kim Jaejoong tự giải thích cho chúng ta đi.”
Kim Jaejoong
định chơi xấu không làm theo, lắc lắc người, động tác này thật sự không thích hợp
cậu làm hôm nay, cậu không thèm để ý xem hôm nay mình mặc như thế nào, quả thật
là khiến người muốn phun máu mũi.
“Anh Kim
không muốn giải thích, vậy các bạn có ai biết không? Tôi thấy các bạn hô lớn tiếng
như vậy, hẳn biết hết đúng không?” Hà Quýnh đi đến bên sân khấu, ngồi xổm xuống,
vươn mic đến trước mặt một cô bé: “Bạn có biết đáp án câu hỏi vừa rồi của Đồng
Đồng không?”
Cô bé dùng sức
gật đầu, tóc được buộc chặt phía sau khẽ vung vẩy: “Biết ạ!”
“Vậy bạn có
thể nói cho mình biết bạn tên gì không?”
“Trương Bảo
Oánh.”
Hà Quýnh tiếp
tục hỏi: “Vậy Bảo Oánh hãy nói cho mọi người cùng biết, YunJae là gì vậy?”
Trương Bảo
Oánh đột nhiên che miệng cười, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên: “YunJae là tên
CP của Jung Yunho và Kim Jaejoong.”
“Ah ~~~!” Hà
Quýnh bừng tỉnh đại ngộ xong, lại hỏi: “CP này có ý nghĩa gì không?”
“Nó có nghĩa
là tình cảm của hai người rất tốt!” Trương Bảo Oánh suy nghĩ lựa chọn từ một
lát, cuối cùng không dám nói quá rõ, “Tình cảm ngầm của hai người rất tốt.”
“Các bạn biết
cả cái này à?”
Lúc này không
đợi Trương Bảo Oánh trả lời, tất cả khán giả đã cùng đồng thanh hô “Dạ.”
Ồn ào một hồi,
Hà Quýnh đi lên giữa sân khấu: “Giờ tôi mới hiểu ra, các bạn đều có tư chất làm
thám tử, ngay cả chuyện bí mật của người ta, các bạn cũng biết rõ như vậy! Nhưng
lại nói, nếu fan đã tin chắc như vậy, hẳn hai người thật sự có vấn đề gì đó,
nhưng thôi, hôm nay chúng ta tạm thời bỏ qua vấn đề này, trước hết yêu cầu hai
người đi thảm đỏ đã đúng không!”
Chu Đồng ồn
ào vỗ tay: “Thảm đỏ! Thảm đỏ! Thảm đỏ!”
Kim Junsu đột
nhiên đi tới, bắt lấy tay Kim Jaejoong, trên mặt nở nụ cười tươi rói khi trêu
đùa cậu, đẩy người anh thân yêu của mình lên bậc thang.
“Ya! Kim
Junsu!” Kim Jaejoong trừng to mắt, lại không để ý dưới chân, bước hụt một cái,
may mà Jung Yunho đứng bên cạnh kịp thời vươn tay kéo cậu lại.
Nụ cười của
Kim Junsu không chỉ tươi tắn, mà là rực rỡ vô cùng, cậu vẫy tay với Tiễn Chanh,
bốn người lần lượt đứng trên bậc thang.
Kim Jaejoong
dùng sức chọc lên lưng Kim Junsu: “Em thông đồng với họ từ trước rồi đúng
không? Sao anh không nhìn thấy kịch bản này?”
Kim Junsu giả
ngu lắc đầu: “Không mà, đây chỉ là một tiết mục giải trí thôi!”
Kim Jaejoong
trừng cậu: “Được lắm, vậy Tiễn Chanh đi cùng anh, hai người đi với nhau!”
Kim Junsu
nghe vậy, vội vàng kéo Tiễn Chanh về phía mình, hai người rảo bước tới vị trí
cách đó không xa.
Kim Jaejoong
còn định tiếp tục dọa cậu, ai ngờ lời đến bên miệng đã bị cắt ngang bởi Jung
Yunho đột nhiên cầm lấy tay cậu. Mặt Jung Yunho không chút thay đổi, nở nụ cười
tiêu chuẩn, hành động lịch sự, anh chỉ đứng yên tại chỗ thôi đã là bức tượng
nam thần chuẩn mực có thể khiến ngàn vạn cô gái phát cuồng.
“Hôm nay đến
lượt tớ cầm tay cậu rồi.” Jung Yunho nhỏ giọng thì thầm bên tai Kim Jaejoong.
Kim Jaejoong
vô thức muốn rụt tay về, lại nhận ra sự chênh lệch về sức lực giữa hai người.
Jung Yunho thấy
cậu hơi kinh hoảng, nở nụ cười: “Diễn xuất của cậu hình như cũng chẳng có gì nổi
bật.”
Kim Jaejoong
không vui, miệng vô thức chu lại: “Tốt hơn cậu !”
Jung Yunho lắc
đầu: “Không thể nào.”
Hà Quýnh rất
hợp thời xen vào, anh và Chu Đồng đi đến chính giữa cầu thang, giả làm MC mở đầu
buổi lễ đi thảm đỏ.
“Các bạn khán
giả thân mến, chào tất cả các bạn, hôm nay là buổi công chiếu phim《Khúc chuyện
xưa》, sau đây là
thời gian đi thảm đỏ.” Hà Quýnh trôi chảy mở đầu.
Chu Đồng đang
định tiếp lời, đột nhiên lại “Ồ” lên một tiếng.
“Anh Hà à,
hình như số người không đúng lắm?” Chu Đồng quay người lại, giả bộ đếm, “Ở đây
mới có bốn người, tôi nhớ buổi công chiếu phim hôm đó hình như còn những người
khác nữa mà?”
Hà Quýnh cũng
ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, “A” một tiếng, “Thiếu mấy người?”
Chu Đồng mắt
đảo vòng quanh, “Hình như là hai người.”
Hà Quýnh nhìn
bốn phía: “Vậy hai người họ ở đâu?”
Chu Đồng lắc
đầu: “Không thấy, nhưng mà nghe nói họ ở ngay gần đây thôi, hay là chúng ta đi
tìm họ đi?”
Hà Quýnh ngẩng
đầu nhìn cô, đột nhiên bật cười, “Được rồi, vậy thì ta đi tìm thôi.”
Trường quay
to như vậy, nếu hai người muốn trốn thì làm sao mà tìm được, nhưng mấy câu nói
đó cũng đủ khiến trường quay ồn ào xôn xao.
Video chính
thức cùng không chính thức của buổi công chiếu mấy hôm trước sớm đã được lan
truyền khắp mạng, bộ phim lãng mạn đầu tư không nhiều này bỗng nhiên được quan
tâm vô cùng, khán giả ở đây hầu hết đã xem trọn buổi công chiếu, về phần hai vị
khách mời bí mật là ai, mọi người đều đã biết cả, giờ phút này tất cả đều khó
lòng kìm nén tâm trạng kích động của mình.
Hà Quýnh diễn
rất tốt, anh đi lại trong trường quay, miệng còn thỉnh thoảng lẩm bẩm “Lạ nhỉ,
sao không tìm được?”, Chu Đồng đi theo phía sau che miệng cười suốt.
Hà Quýnh nghiêm
túc nói với Chu Đồng: “Còn không mau tìm cùng đi, mấy giờ rồi! Còn muốn quay tiếp
chương trình không!”
Chu Đồng vội
vàng gật đầu, sau đó bắt chước đi tới đi lui trong trường quay.
“Anh Hà, liệu
có khi nào họ đang trốn trong khán giả không?” Chu Đồng đột nhiên hỏi.
Hà Quýnh kinh
ngạc: “Có lẽ thật sự đang trốn trong khán giả đấy.” Nói xong liền đi về phía dưới
sân khấu, nói: “Các bạn nhìn xung quanh xem, liệu có vị khách mời bí mật nào
đang ngồi bên cạnh các bạn không?”
Những lời này
khiến cho cả trường quay nổ tung, khán giả la hét ầm ĩ.
Kim Jaejoong thấy
bên dưới ồn ào như vậy, không kìm được sự tò mò, quay sang hỏi Kim Junsu: “Hai
người kia thật sự ở đấy à?”
Kim Junsu mở
to hai mắt nhìn cậu, “Đương nhiên là không rồi, sao có thể như vậy được!”
Kim Jaejoong gật
gật đầu, nghĩ thầm cũng đúng, nếu thật sự ngồi ở dưới đó thì đã sớm bị phát hiện
rồi, “Vậy hai người đấy đang ở đâu?”
Kim Junsu há
mồm định nói, lại đột nhiên kìm lại, lắc đầu nói không biết.
“Ai tin chứ!
Mấy người nhất định đã thảo luận kịch bản bí mật với nhà sản xuất rồi.” Kim
Jaejoong không vui nhìn Jung Yunho, “Đúng không?”
Jung Yunho cười
cười, thản nhiên nói: “Chuyện cậu không biết thì sao tớ biết được.”
Kim Jaejoong căn
bản không tin anh, cằm hơi nhếch lên, thân thể theo bản năng lại gần, “Cậu nhất
định biết rõ!”
Jung Yunho cúi
đầu, nhìn thẳng vào mắt Kim Jaejoong, “Tớ thật sự không biết.”
Lúc anh nói
những lời này mang theo chút bất đắc dĩ, nhưng Kim Junsu cùng Tiễn Chanh đều nhận
ra sự cưng chiều trong giọng anh, Tiễn Chanh cười xấu xa quay mặt đi, thật sự
là không đành lòng nhìn thẳng! Hai người kia sắp dính vào với nhau rồi.
Khán giả ồn
ào một hồi nhưng lại không tìm được người, không khỏi có chút mất mát.
Đồng dạng cảm
thấy mất mát còn có hai vị MC trên sân khấu, Chu Đồng thậm chí còn cố ý thở dài
để thể hiện sự phiền muộn của mình, cô cùng Hà Quýnh quay trở lại chính giữa
sân khấu, Hà Quýnh tiếc nuối nói: “Xem ra hai vị khách mời bí mật hôm nay không
thể đem đến bất ngờ cho mọi người rồi, vậy chúng ta tiếp tục quay chương trình
thôi, các bạn nhân viên âm thanh ánh sáng đã sẵn sàng chưa ạ?”
Chu Đồng ra
hiệu với nhân viên âm thanh phía xa.
Hà Quýnh một
lần nữa đọc lời giới thiệu: “Các bạn khán giả thân mến, chào tất cả các bạn,
hôm nay là buổi công chiếu phim《Khúc chuyện xưa》, sau đây là thời gian đi thảm đỏ.”
Chu Đồng tiếp
lời: “Sau đây xin mời đoàn làm phim《Khúc chuyện xưa》—— Đạo diễn Kim
Jaejoong đang dẫn nam chính, nữ chính cùng với…” Chu Đồng đột nhiên không nghĩ
ra từ nào phù hợp để miêu tả thân phận của Kim Junsu, cố ý dùng ánh mắt bất lực
nhìn Hà Quýnh.
Hà Quýnh rất
phối hợp trịnh trọng nói: “Cùng với nghệ sĩ khách mời đặc biệt.”
Chu Đồng gật
đầu liên tục: “Đúng vậy! Cùng với nghệ sĩ khách mời đặc biệt của chúng ta, họ
đang bước những bước đi đầu trên thảm đỏ, các bạn khán giả ơi, tiếng cổ vũ của
các bạn đâu rồi!”
Tuy vẫn còn
chưa hết mất mát từ ban nãy, nhưng hình ảnh kế tiếp quả thật khiến mọi người
hưng phấn vô cùng, khán giả bên dưới vỗ tay vang dội, nhiệt tình vô cùng, rất
nhiều người bắt đầu ngồi không yên.
Tiễn Chanh thân
thiết kéo tay Kim Junsu, phối hợp theo bước chân của cậu, chậm rãi bước xuống cầu
thang, hôm nay Tiễn Chanh không mặc lễ phục xinh đẹp, nhưng cô lại dùng những
bước chân uyển chuyển của mình để bù đắp cho điều này, đôi giày búp bê đơn giản
trên chân cô vững vàng đặt từng bước, như thể cô đang đi giày thủy tinh của
nàng Lọ Lem xinh đẹp.
Mọi người đều
bị hớp hồn trước sự xuất hiện của hai người, Kim Junsu nghiêm mặt, hơi nhíu
mày, thể hiện sự hoa lệ, quý phái hiếm thấy.
Hà Quýnh nghênh
đón, khen ngợi: “Quả thật là nam thanh nữ tú, trời sinh một đôi ạ! Mời hai bạn,
hai bạn hãy gửi lời chào đến khán giả ở đây đi ạ.”
Tiễn Chanh cầm
lấy micro, tự giới thiệu: “Chào mọi người, tôi là Tiễn Chanh, tôi đóng vai nữ
chính Tự Cẩm trong《Khúc chuyện
xưa》.”
Kim Junsu nhận
micro Chu Đồng đưa tới, bập bẹ dùng tiếng Trung nói: “Chào mọi người, tôi là Kim
Junsu. Tôi đóng vai nam thứ N ngài Kim trong 《Khúc chuyện
xưa》. Rất vui khi
được gặp mọi người.”
Vừa dứt lời,
trường quay liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Hà Quýnh cắt
ngang: “Đợi một chút! Sao lại là nam thứ N? Đây là tình
huống gì vậy?”
Chu Đồng tiếp
lời: “Đúng vậy, cậu đi cùng nữ chính mà? Tại sao lại là nam thứ N?”
Kim Junsu nghe
phiên dịch xong, rất nghiêm túc gật đầu, mắt mở to: “Thì tôi là nam thứ N mà.”
“Vậy nam
chính đâu rồi?” Hà Quýnh hỏi.
Kim Junsu lắc
đầu, động tác đáng yêu vô cùng khiến trường quay lại sôi trào.