Sep 25, 2013

[TN] Chapter 44



Chapter 44

Ý thức mơ hồ, những chuyện trước mắt có lẽ là không chịu đựng nổi.

Cảm thấy có người mang cậu vào một chỗ ầm ỹ, thừa dịp dược tính của thuốc trong người hơi giảm một chút, Jaejoong nhìn rõ cảnh vật bên xung quanh, cậu cũng hiểu rằng, Dong Taeyang thực sự có ý định chơi đùa chết cậu.

Nếu tình huống bình thường, muốn cậu dùng cả người để đối phó cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng Dong Taeyang đã tiêm vào người cậu một loại thuốc làm chân tay không còn lực, ánh mắt cậu như không còn tiêu cự, làm sao cậu có thể đánh nhau được đây?

Con ngươi nhìn chòng chọc phía trước càng lúc càng mông lung, cùng với những âm thanh hỗn tạp nhao nhao tạo thành tiếng động lớn, đầu óc Jaejoong càng lúc càng loạn, cậu biết rõ kẻ bắt cóc cậu đã loại trừ chuyện người của cậu đến, bây giờ muốn chạy cũng chả được.

Tay chân của kẻ đó đi trước vào trong sàn đấu, sau đó kéo Jaejoong vào, đẩy ngã cậu xuống sàn nhà, đồng thời, người phụ trách nơi này còn bày trò cá cược xem người nào sẽ sống sót.

“Mở sòng bạc cá cược đê. Cược đê, cược đê. Ai đánh chết ai đây?”

Người phụ trách mặc nhiên coi mình là MC mà kêu gào, những kẻ đứng ngoài sôi sục, tranh nhau móc tiền đặt cược, hẳn là muốn nhờ chuyện người khác kiếm chút lời. Shindong muốn ngăn cản lại bị người của Dong Taeyang chặn lại, không thể thoát được việc bị giữ chặt tay chân chỉ có thể ngọ nguậy như muốn dọa họ.

“Ngay lập tức dừng lại đi, Joe, hủy vụ này.” Đi đằng sau Shindong vào phòng VIP, Lee Eunhyuk biết mình không cản nổi chuyện này, liền tìm người phụ trách nói chuyện.

“Tôi cũng muốn như vậy, nhưng các cậu phải biết rõ, cái gọi là nguyên tắc, trong này cũng chẳng có nghĩa gì.” Buông tay xuống, Joe không phải không muốn giúp Yunho, chỉ là trong một trận đánh như thế này đã không thể dùng phân tình giảng giải để dừng lại.

Huống chi, Dong Taeyang đã cho người mở bàn cá cược, những kẻ khác, thấy tiền sao lại không sáng mắt lao đến kia chứ?

Cắn răng, Lee Eunhyuk đương nhiên hiểu lời Joe nói, quay sang nhìn Shindong đang không ngừng công kích hai tên tay chân mà chưa thoát được, đôi mắt chăm chú nhìn vào bên trong, hai người trong đó đều quan sát đối phương, muốn chờ thời cơ hành động…

Mạng của Jaejoong có thể khiến Dong Taeyang chấp nhận bỏ ra nhiều tiền để lấy được đấy.

Tuy nhiên, theo tình huống lúc này, có lẽ hắn bỏ ra một, thì hắn cùng đàn em sẽ thu lại mười…

Đè nén cảm giác cơ thể đang căng lên như dây đàn, Jaejoong liều mạng chống cự tác dụng của thuốc, cố gắng đứng vững, chuẩn bị đối mặt với kẻ đằng trước, vào tư thế phòng vệ, ánh mắt mông lung không rõ làm cậu chỉ có thể trông cậy vào bản năng của chính mình.

Sau đó một gã to như hộ pháp bước ra, một thằng tay chân khác cũng tiến đến giáng cho Jaejoong một cú. Miễn cưỡng tránh được quyền kia lại bị tên còn lại đạp vào chân, cả người Jaejoong lao vào khung sắt bao quanh lồng, tạo nên một âm thanh cực lớn. Jaejoong toàn thân đau đớn, nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất.

Nhịn tiếng kêu trong đầu, Jaejoong nắm chặt bàn tay, cố gắng phản kích lại hai tên hung ác kia, lại bị chúng đánh vào má, khóe môi đã có một vệt máu. Mùi tanh tràn đầy khắp nơi, Jaejoong thậm chí còn cảm thấy thở cũng khó khăn, huống chi cậu phải chuẩn bị thể lực chịu đựng những cú đấm tiếp theo.

Vẫn ngồi trên mặt đất, Jaejoong chưa kịp định thần lại, bụng đã bị bọn kia đạp vài cái. Đúng lúc Jaejoong cười khẩy cho rằng mình cứ như thế mà mất mạng thì bỗng nhiên khung sắt bên cạnh lung lay, sau đó một tiếng rên buồn bực của một người đàn ông vang lên cùng máu me bắn tung tóe trước mắt cậu.

Tròng mắt từ từ di chuyển, chỉ thấy người phụ trách run run mở khóa sàn đấu, người bên ngoài nhao nhao xô đẩy nhau xem, mà cái kẻ ngu si đần độn lúc nãy đã đánh cậu dã man, chân tay đầm đìa máu me, tên còn lại vẫn ở tư thế tấn công, trừng trừng mắt nhìn hắn.

Y hệt tình tiết trong phim, Yunho một thân gọn gàng, áo sơmi trắng dính đầy máu của kẻ khác, bàn tay cầm chặt một con dao găm lấy từ phòng VIP, trên lưỡi dao máu rỏ thành dòng.

Thật sự là…

Jaejoong né sang một bên muốn đứng dậy, nhưng loại thuốc quái quỷ kia đã ăn mòn sức lực khiến cậu lại ngã ra sàn nhà lạnh băng. Cậu phát ra một tiếng rên nhỏ khiến Yunho chú ý, ngay lúc Yunho muốn quay sang xem xét Jaejoong, kẻ kia thừa dịp sơ hở, nhào lên tấn công hắn, như muốn kéo dài trận đấu. Đám người bên ngoài càng kích động, đứng dậy reo hò ầm ỹ.

Có người hô “Đánh chết hắn”, cũng có kẻ gào “Làm hắn mất mặt đi”, bản tính khát máu không khiến lũ này có thể mở lòng thương xót. Mặc kệ, Yunho cúi đầu nhìn người hắn yêu nhất, cảm xúc càng lên cao.

“Con mẹ mày, cút đi.”

Không chút do dự đánh Dong Taeyang bất tỉnh, Shindong cùng Eunhyuk đỡ Jaejoong ra ngoài, không muốn làm to chuyện, người đàn ông tóc bạch kim để bọn họ đưa Jaejoong đi, Yunho thay thế Jaejoong tiếp tục trận đấu…

Cẩn thận xem xét những vết thương trên người Jaejoong, trên mặt Shindong và Eunhyuk không hề che giấu vẻ lo lắng. Nhưng Jaejoong vẫn còn tỉnh táo như trước, chỉ có ánh mắt của cậu chăm chăm nhìn một người.

Jung Yunho…

Nhìn thân ảnh vô cùng quen thuộc nhưng không được rõ ràng lắm, khóe miệng Kim Jaejoong hơi nhếch lên…

Đối mặt với một Yunho lạnh lùng, vì bảo vệ tính mạng của chính mình, đối phương mỗi cú đấm đều dùng hết sức, nhằm vào chỗ hiểm của Yunho nhưng đều bị hắn tránh được.

Mỗi lần xoay người, Yunho cầm chắc con dao trong tay, gạt vào chân của kẻ trước mặt, một miếng thịt nhỏ văng ra, máu tung tóe, khiến đối phương kêu la đau đớn.

Dường như Yunho không hề có ý định bỏ qua đối thủ, dùng đầu gối thúc mạnh vào bụng, vào chân khiến miệng vết thương của kẻ kia loét ra thêm vài phần.

“Ah…”

Tay chân run rẩy, tiếng la hét thảm thiết khiến tất cả mọi người đều giật mình, sau đó lại có tiếng kinh hô của những người khác, có người sợ hãi nhăn nhó lông mày, nhưng cũng không hề làm giảm một chút lửa giận của Yunho.

“Chúng mày đánh Jaejoong một phát, tao sẽ trả chúng mày gấp bội.”

Gầm nhẹ một câu, Yunho tàn nhẫn thực hiện đúng như lời hắn nói. Cho dù đối phương đã lâm vào tình trạng hấp hối, run rẩy bò đến chỗ Yunho muốn xin tha, cũng không ngăn được hắn.

Cuối cùng, máu chảy tung tóe, hai tên kia thảm hại đổ gục xuống đất, ngay trên sàn đấu. Joe nhanh chóng tuyên bố người thắng cuộc hôm nay, tất cả đều vui vẻ, mọi người vỗ tay khen ngợi trận đấu rất hay, không thèm quan tâm đến người chết là ai hay sẽ có chuyện gì phát sinh khi có án mạng như thế.

“Đại ca, vị khách VIP kia…”

“Cho người xử lý thi thể, đừng để lộ tin tức ra bên ngoài.”

“Dạ, đã biết.”

Thở dài đứng bên ngoài sàn đấu chuyên dùng cho giao chiến, lướt qua khán đài, Joe nhìn chòng chọc vào một người dính đầy máu, trong mắt lúc này chỉ thấy bóng dáng Kim Jaejoong, nở nụ cười chế nhạo…

“Jaejoong….”

“Đừng động vào tôi!”

Yếu ớt ngăn bàn tay Yunho chạm vào người, ánh mắt Jaejoong khiến Yunho không thể nào hiểu nổi, trợn tròn mắt nhìn Eunhyuk đang giúp Jaejoong đứng dậy, cậu vẫn như thế, cự tuyệt không muốn Yunho đến gần…

Mím chặt môi, Yunho cho rằng Jaejoong bất đắc dĩ như vậy, bước lên phía trước, gần như ôm trọn Jaejoong.

Biết rõ bản thân lúc này không thể phản kháng, Jaejoong chỉ có thể quay mặt đi, mặc cho Yunho trên người vẫn đầy mùi máu tươi phả vào mũi cậu…

“Cậu có thể nghi ngờ tôi, Jaejoong, nhưng tôi không thể mặc kệ cậu.”

Trước lúc rơi vào hôn mê hoàn toàn, Jaejoong đã nghe được câu nói ấm áp từ Yunho.

[GO33N] Chapter 3.2

Part 2

Thông Báo: Trên phố Thịnh thế Đại Đường khai trương một Trà lâu mới – Tịch mịch vì ngươi, hoan nghênh người chơi ghé thăm, chủ tiệm: Là Kim hoa không phải cúc hoa.
Thế giới Ngươi điên ta ngốc:
OMG, ta có nhìn lầm không, Trà lâu??? Bí tịch Trà lâu đã bị người tìm thấy rồi sao? Bà đây đi ngàn dặm, miểu sát vô số quái vật chỉ vì bí tịch này mà không được là sao!!
Thế giới Triền triền miên miên:
Bé Điên, bình tĩnh bình tĩnh, cái này chỉ có thể cho thấy nhân phẩm của em không tốt (), hay là, chị dẫn em đến Trà lâu ngồi một lát?
Thế giới Ngươi điên ta ngốc:
Không muốn không muốn, người ta cũng muốn mở Trà lâu, Trà lâu Trà lâu, Miên Miên à, Trà lâu của em, ô ô ô ô ô ~~~~ 
Thế giới』【BT:
A, chủ tiệm không phải người vừa rồi nói không có tiền trên kênh thế giới sao?
Thế giới Dung ma ma yêu Tử Vi:
Đúng rồi, quả nhiên là Cúc Hoa tỷ a, không biết đặc sản của Trà lâu có phải trà hoa cúc không nhỉ!
Thế giới Rượu đỏ nấu thỏ;
Chủ tiệm này rất trâu bò nha, Túi càn khôn cũng lấy được, mới năm cấp đã rời khỏi Tân Thủ thôn, Trà lâu giờ lại còn tên là Tịch mịch vì ngươi, mình muốn biết người nọ là ai nha?
Thế giới Ngươi điên ta ngốc:
Cũng muốn biết, Trà lâu của ta nha!!!
Thế giới Mặc quần tam giác ra ngoài:
Tịch mịch, Tịch mịch, chẳng lẽ là đại thần Tức Mặc???
Thế giới Ngươi điên ta ngốc:
Làm sao có thể!!! Tôi ở trong bang Hiệp Cốt Nhu Tràng đây này, bang chủ chúng tôi mấy ngày không vào game rồi!!! Hơn nữa, bang chủ là của tôi!!
Thế giới Mặc quần tam giác ra ngoài:
Câu cuối mới là trọng điểm của cậu đúng không, rz[1], nhưng cái tên thật sự rất ẩn ý nha!
Thế giới Là Kim hoa không phải cúc hoa:
Tiệm mới bán hạ giá, hôm nay tất cả các loại trà đều giảm giá 50%
Không muốn bọn họ tiếp tục suy đoán lung tung về tên quán, Jaejoong dưới tình thế cấp bách liền sử dụng đòn sát thủ, mặc dù có ghen tị thế nào nhưng có tiện nghi mà không chiếm thì chính là kẻ ngu.
Cho nên, Jaejoong đứng trên tầng ba của Trà lâu, nhìn mọi người đông nghìn nghịt kéo vào Trà lâu, cảnh này hoàn toàn có thể sánh với cảnh mua vé tàu hỏa lúc gần Tết.
Bận rộn phục vụ một đoàn lại một đoàn khách hàng, Jaejoong để ý từng người chơi, nhưng người tới lui ra vào không ít bóng dáng áo trắng nhưng không ai là đại thần cả.
Chẳng lẽ, đại thần không thích uống trà? Cho nên mới đưa bí tịch cho cậu?
Hừ (ˉ(∞)ˉ) .
“Tiểu Bạch Bạch, bọn tớ về rồi.” Giọng nói Mập mạp từ rất xa vang đến, Jaejoong ló mặt xuống chào một cái, lại rụt lại tiếp tục quản lý cửa hàng.
“Ủa, cậu làm gì vậy”’ Mập mạp đặt quyến sách xuống hỏi.
“Chơi game.”
Mập mạp liền giật mình, bình thường bảo Jaejoong chơi là muốn mạng cậu, vậy mà giờ lại chủ động chơi trò chơi?
“Cậu… miểu quái?”
“Không phải, tớ mở cửa hàng, trên phố Thịnh thế Đại Đường, là Trà lâu.”
“WTF?” Mập mạp cùng Dae Chil đồng thời khiếp sợ.
Trà lâu đó nha! Không phải quán gì khác mà chính là Trà lâu đấy!
Phong Vân có rất nhiều cửa hàng nhưng lại không có Trà lâu, bởi vì kỹ năng pha trà nghe nói phải tìm được bí tịch tên là Bách khoa toàn thư về tràmới luyện được, mỗi loại trà lại có phương pháp chế biến riêng, có rất nhiều tác dụng như bổ sung HP, MP ngay lập tức, thậm chí còn tốt hơn lam dược, hồng dược, là mục tiêu mà phần đông người chơi hướng tới, nhưng từ khi bắt đầu trò chơi đến giờ vẫn chưa có ai tìm được bí tịch này.
Đã từng có một tiểu đội tên là “Vì trà mà sinh”, chuyên môn giết quái tìm bí tịch, cuối cùng thất bại mà lui.
Bạn học Kim Jae Jae có nhân phẩm thật tốt nha!!
“Sao cậu tìm được?’
“Tớ không tìm.” Nói cái này, Jaejoong cũng thấy rất , cậu hoàn toàn là người bị hại mà, “Là đại thần Tức Mặc cho tớ, anh ấy lần trước cho tớ một cái Túi càn khôn, bên trong có quyển bí tịch này.”
“OMG, kẻ ngốc a, kẻ ngốc a.” Mập mạp vô cùng đau đớn, sao cậu lại không gặp được việc tốt như vậy, chẳng lẽ vì Jaejoong có số hưởng sao.
“Dae Chil, mau mở máy tính đi.”
“Làm gì vậy?” Dae Chil chất phác vẫn còn đang suy nghĩ nếu cậu đi uống trà, Jaejoong có thể giảm giá cho không.
“Đăng kí acc nhỏ, đi câu kẻ ngốc đi."
“Đi chết đi.”
Jaejoong ném gối ôm xuống, thế giới liền an tĩnh.
Quay đầu trở lại trò chơi, một ngày trong trò chơi bằng khoảng năm giờ ngoài đợi thực, hiện tại đã sắp đến nửa đêm, ngáp một cái định đóng cửa, chưa đi được hai bước liền sững sờ tại chỗ.
Ở một góc Trà lâu, gần cửa sổ có một vị hiệp khách áo trắng đang ngồi, cũng không gọi trà, chỉ lẳng lặng ở đó, thấy cậu tới liền thản nhiên nói:
“Chúc mừng.”
Không đợi Jaejoong trả lời, Tức Mặc đại thần liền nhảy xuống từ cửa sổ, biến mất không còn thấy tăm hơi như một cơn gió thoảng.
Lúc Jaejoong kịp phản ứng lại chạy đến bên cửa sổ nhìn thì phố Thịnh Đường vào ban đêm trống rỗng, ngoại trừ thỉnh thoảng có vài người chơi đang làm nhiệm vụ ra không hề thấy bóng dáng áo trắng như tiên hạ phàm kia.
Jaejoong mất mát đóng cửa tiệm, nhìn hai chữ ngắn gọn trong cửa sổ chat —— Chúc mừng.
Đối thoại của bọn họ luôn rất ngắn, từ lần gặp mặt đầu tiên đến khi nhắc nhở cậu mở Túi càn khôn, và cả lần chúc mừng này, cộng lại còn chưa đủ năm mươi chữ, nhưng vì cái gì mà hết lần này đến lần khác cậu nhìn đều cảm thấy cảm xúc bất ổn.
Mở danh sách hảo hữu tìm, quả nhiên, ảnh đại thần lại là màu xám.
Chẳng lẽ, đại thần đều xuất quỷ nhập thần như vậy sao?
Giống như Ultraman mãi mãi đợi đến lúc quái thú hoành hành mới xuất hiện tiêu diệt?
-_-|||
Jaejoong tư duy càng ngày càng hỗn loạn, vứt con chuột sang một bên, kêu to: “Tớ muốn gặp đại thần.”
Ầm!
Junsu ôm bóng đi vào cửa liền bị trượt chân, cả khuôn mặt vùi vào giày của Dae Chil, cậu không nghe lầm chứ, anh họ cậu? Muốn gặp đại thần?!
Cô à, Junsu thật có lỗi với cô, cháu không biết hyung lại có loại đam mê này, cháu không nên dụ dỗ hyung ấy chơi game a.
“Junsu, em nằm rạp trên mặt đất làm gì?”
Jaejoong gào thét xong liền thoải mái hơn nhiều, không hề biết câu nói kia của mình đã tạo nên ảnh hưởng lớn đến mức nào với ba người còn lại trong ký túc xá, tiếp tục hớn hở luyện kỹ năng.
“Ái phi miễn lễ bình thân.” Mập mạp bước đi thong thả đến trước mặt Junsu, sờ sờ mấy cái trên mông Junsu, gật đầu nói, “Hmm, mông ái phi càng ngày càng cong.”
Một trận PK oanh liệt lại một lần nữa diễn ra trong ký túc xá 419.
Mà nguồn gốc của trận PK, bạn học Kim Jae Jae vẫn còn đang mải miết kinh doanh Trà lâu nhỏ của mình, buôn bán càng ngày càng tốt, cậu còn thuê mấy người trên kênh thế giới đến chạy bàn, mình thì bắt đầu làm ông chủ chỉ ngồi vung tay, ngày nào cũng ngồi ở chỗ đại thần đã từng ngồi mà ngẩn người.
Trong trò chơi, người chơi rất ngạc nhiên với chủ Trà lâu – Nữ y sư xinh đẹp này, level rất thấp nhưng kỹ thuật chế biến trà lại rất tốt, ngày nào cũng ngồi cạnh cửa sổ giả làm hòn vọng phu, không thêm hảo hữu, cũng không đáp lời người khác.
Đúng là một tiểu mỹ nhân băng sơn a.
Thế giới A đậu hoa:
Vị trí gần cửa sổ của Trà lâu sao lại không cho người khác ngồi?
Thế giới Vi khuẩn có ích:
Người mới tới không biết sao, chỗ kia nghe nói là dành riêng cho chủ Trà lâu, không thấy chủ quán ngày nào cũng ngồi chỗ đó à?
Thế giới Ngươi điên ta ngốc:
Trà lâu của ta TT
Thế giới Siêu nhân mẹ nó:
Bé Điên vẫn còn chưa hết hi vọng à, bội phục, PK chủ quán đi, đoạt Trà lâu lại.
Thế giới Ngươi điên ta ngốc:
Cậu cho rằng tôi không muốn sao, nhưng là tôi! @# [$]%...
Nội tâm Bé Điên tiểu thư gào thét: Cậu cho rằng tôi không muốn sao, tôi là nữ thích khách cấp 78, miểu sát nữ Y sư có cấp 5 kia còn nhẹ nhàng hơn bữa ăn sáng, nhưng, nhưng, phó bang chủ chúng tôi hạ lệnh không ai được phép đụng vào Trà lâu, nếu không, nô dịch một tháng.
Thế giới AASDFFG:
Phó bản Địa ngục chi lao, còn thiếu hai người, cần công kích từ xa, tổ đội a.
Jaejoong hàng ngày hóng kênh thế giới, thỉnh thoảng lại làm mấy loại trà có công hiệu đặc thù cho mấy kẻ cuồng cày level, thời gian còn lại đều dùng để ngẩn người.
Buôn bán của quán càng ngày càng tốt, thậm chí trên diễn đàn chính thức còn có giới thiệu về quán của cậu:
—— Tịch mịch vì ngươi, một Trà lâu phong cách, mỹ nữ chủ quán trầm mặc ít nói, kỹ thuật pha trà hạng nhất.
Dù pha trà thế nào đi chăng nữa, người kia vẫn không thấy tới.
Có lẽ, loài người phàm tục như bọn họ chỉ có một hai cơ hội được nhìn thấy đại thần a, Jaejoong hàng ngày đều ngồi ở vị trí kia đợi đại thần.
Mãi đến ——


[1]rz: Giống hình một người đang quỳ, chống hai tay xuống đất. Ý nghĩa là “Hối hận”, “Bi phẫn”, “Vô vọng”,…