Extra 4: We Got Married
Phiên
bản mới nhất của “We Got Married” đài MBC – version boy x boy ra mắt lần đầu
tiên vào năm 2021!
Đài
truyền hình vận dụng tất cả mọi mối quan hệ mới mời được cựu thành viên của
DBSK tham dự để có một khởi đầu tốt đẹp ^0^
Tập 1.1: Một ngày vợ chồng của
JaeMin
Jung Yunho là
khách mời đến xem trực tiếp chương trình “We Got Married”, anh gặp Kim Heechul
trong phòng trang điểm, vậy nên…
Nhân viên ở
trường quay gọi điện tới, thông báo bên đó đã chuẩn bị xong, PD mời MC cùng
khách mời đến trường quay chuẩn bị ghi hình.
Kim Heechul
đã chạy lên trước ngồi vào ghế chính giữa, Jung Yunho vẫn đang lễ phép chào hỏi
nhân viên, Kim Heechul ngoắc ngoắc bảo anh ngồi cạnh mình, thật ra, quan hệ của
Jung Yunho và anh khá tốt, nhưng vì sao hôm nay anh lại đến đây?
“Hyung, anh rảnh
lắm à?” Jung Yunho không nghĩ ra, với thân phận của Kim Heechul, sao anh lại đồng
ý đến đây làm khách mời.
Kim Heechul
thần bí nhướn mày lại nháy mắt, sau đó ghé vào tai anh, nhỏ giọng nói: “Chương
trình hôm nay đặc sắc như vậy, anh đương nhiên phải xem trước khi chiếu.”
Jung Yunho
khinh thường bĩu môi, có gì hay chứ, dù sao anh không tham gia, ba người còn lại,
dù là ai thành đôi với Kim Jaejoong cũng đều không hợp.
“Sao hả, cậu
ghen à?” Kim Heechul ngay cả đoán cũng lười, đành phải bật mí: “Anh cho cậu biết
nhá, hôm nay người ghép đôi với Jaejoong là Changmin đấy.”
Jung Yunho
nhíu mày, không tin: “Không phải việc này vẫn đang được giữ bí mật sao?”
Kim Heechul mở
to mắt, trừng anh: “Hyung nói mà cậu không tin à?! Nếu không phải hai người bọn
họ trở thành CP, hôm nay còn lâu anh mới chạy tới xem!”
Trường quay
đã chuẩn bị xong, nữ MC Choi Mi Sun tốt bụng nhắc nhở: “Yunho-ssi, Heechul-ssi,
giờ bắt đầu quay rồi.”
Jung Yunho trong
lòng không yên, rời mắt sang màn hình lớn.
Trên màn hình
lớn xuất hiện bóng dáng của Shim Changmin, cậu đang thu dọn đồ đạc trên xe, cuối
cùng lấy ví tiền cùng di động ra, sau đó ném balo cho trợ lý Stacey.
“Changmin-ssi,
chúng ta bắt đầu quay rồi.” PD vỗ vỗ cửa sổ xe, chỉ chỉ VJ vác máy quay phía
sau, nói với Shim Changmin: “Đã bắt đầu rồi.”
Shim Changmin
từ lúc ra mắt đến nay chưa từng tham gia chương trình kiểu này, có chút kích
thích lại có chút bối rối không biết làm gì: “Giờ tôi phải xuống xe à?”
“Đúng vậy, cậu
phải xuống xe ở đây, chúng tôi sẽ đứng bên cạnh quay, nhưng trong quá trình,
chúng tôi sẽ không trao đổi với cậu, hết thảy sẽ dựa theo ý định của cậu mà tiến
hành.”
PD dặn dò
xong, đưa tay ý bảo camera đối diện bắt đầu quay, Shim Changmin từ trên xe bước
xuống, ví tiền nhét vào túi áo, tay cầm điện thoại, đây chính là toàn bộ gia sản
hiện giờ của cậu.
“Ah, chờ một
chút!” Shim Changmin đột nhiên nghĩ đến cái gì, thừa dịp xe ô tô còn chưa chạy
đi, dùng sức đập cửa, “Balo của tôi! Stacey, trả lại balo cho tôi với.”
Stacey vừa định
đưa cho cậu, PD lại ra hiệu bảo lái xe rời đi, để lại một câu nói nghe có chút
thê lương: “Changmin-ssi, vì chúng ta đã bắt đầu quay rồi, vậy nên giờ cậu không
được trao đổi với những người khác, thật ngại quá.”
Shim Changmin
dở khóc dở cười đưa mắt nhìn ô tô dần dần đi xa, quay đầu lại nhìn VJ, VJ nở nụ
cười an ủi với cậu.
Chừng ba phút
sau, nhân viên đưa cho cậu một phong bì thư màu tím nhạt, trên điểm xuyết một
bông hoa màu xanh. Shim Changmin mở ra đọc, đột nhiên há hốc mồm.
VJ buồn cười
nhìn biểu cảm giật mình của cậu, nhỏ giọng nhắc nhở cậu phải đọc to nội dung trong
bức thư.
“Chúc mừng bạn
đã kết hôn, trong cuộc hôn nhân này, bạn bốc trúng vai nữ, mời im lặng đợi chồng
đến đón bạn.”
… Shim
Changmin không biết mình dùng tâm tình gì để đọc hết dòng chữ này, VJ còn đặc
biệt không phúc hậu quay lại nội dung trên tờ giấy.
“Vì sao còn
phải phân thế này?” Shim Changmin lặng lẽ lầm bầm với camera: “Vai nữ là có ý
gì? Chẳng lẽ tôi phải làm vợ người khác à?”
“Ừm, đại khái
là như vậy.” VJ không đành lòng trả lời.
“OMG! Vậy người
kia là ai?... Yoochun hyung? Yunho hyung?” Shim Changmin đột nhiên dừng lại, có
lẽ là nghĩ đến chuyện vô cùng đáng sợ, “Chắc không phải Jaejoong hyung đâu nhỉ!
Anh có biết là ai không!”
Trong lúc ghi
hình, nhân viên công tác không được phép trao đổi với khách mời quá nhiều, VJ
liền lắc đầu, Shim Changmin bất lực đi tới một góc, dựa vào cột điện, bức thư bị
cậu lấy ra làm quạt.
Tuy còn chưa
tới trưa, nhưng nắng nóng mùa hè thật sự rất tàn nhẫn, Shim Changmin chờ hơn mười
phút, người đã bắt đầu đổ mồ hôi, hơn nữa cậu vừa nhận được đả kích trí mạng, cậu
thật sự có chút muốn hủy hôn.
Lúc này, đột
nhiên một chiếc xe màu đen đỗ lại bên đường, Kim Jaejoong nở nụ cười xấu xa,
thò mặt qua cửa sổ xe, cậu tựa lên thành cửa, cầm bức thư màu xanh lá vung vẩy
mới Shim Changmin, cười đắc ý cao giọng nói: “Này, vợ à!”
Biểu cảm này
của cậu thật sự rất thiếu đánh! Shim Changmin nghiến răng, ngoài cười nhưng trong
không cười, trả lời: “Muốn chết à!”
“Ya! Anh là
chồng em đấy, sao em có thể nói chuyện với anh như vậy!” Kim Jaejoong cố tình
khiêu khích: “Tóm lại em có muốn lên không? Trời nóng thế này, em còn định đứng
đấy bao lâu nữa?”
Shim Changmin
đương nhiên không muốn phơi nắng, nhưng người cậu không muốn gặp nhất lại đúng
là Kim Jaejoong, dù là Kim Junsu cũng tốt hơn Kim Jaejoong nhiều!
VJ đã không đợi
được nữa, lên xe trước, nhiệm vụ của anh hôm nay rất đơn giản, chỉ cần theo Shim
Changmin đến khi gặp Kim Jaejoong, sau đó lên xe là được, ngày hè nắng nóng thế
này, anh thật sự rất muốn nhanh chóng kết thúc công iệc.
“Còn không lên
anh đi đấy.”
Kim Jaejoong đang
uy hiếp cậu, nhưng Shim Changmin buộc phải thỏa hiệp, cậu ghét bỏ lên xe, trên
xe chỉ có lái xe cùng một VJ, sau đó là “Chồng mới cưới” Kim Jaejoong của cậu.
Lái xe quay
người hỏi: “Xin hỏi hai anh muốn đi đâu.”
Kim Jaejoong cùng
Shim Changmin đều sững sờ, Kim Jaejoong lắc đầu, chỉ vào bức thư trong tay Shim
Changmin hỏi: “Bên trong không viết gì à?”
Shim Changmin
mở ra cho cậu xem, Kim Jaejoong cười điên cuồng.
“Chồng! Ha ha
ha ~~~~” Kim Jaejoong không biết phải miêu tả tâm trạng của cậu bây giờ như thế
nào, thật sự là quá sung sướng: “Ya, từ giờ trở đi em phải nghe lời anh, phải
nghe lời chồng đấy.”
Shim Changmin
rất muốn đánh cậu, nhưng đuôi mắt liếc qua, nhiều lần nhìn thấy camera đang
quay cận cảnh hai người họ, cậu lại phải nhịn.
“Hyung, anh
thật sự càng ngày càng quá đáng, có người chồng nào lần đầu tiên gặp mặt đã hô ‘Này’
với vợ không!!” Sự ghét bỏ của Shim Changmin đã đạt đến tận cùng, trên mặt
ngoài ghét bỏ cũng chỉ có ghét bỏ, không còn gì khác.
“Vậy anh gọi
em là Min Min nhá? Hay Minnie?... Ah ~~~ Buồn nôn quá!”
“Ya! Kim
Jaejoong!”
“Em gắt với
anh à?” Kim Jaejoong ra vẻ bị tổn thương, chu môi, sau đó phàn nàn với hai nhân
viên đang xem bọn họ cãi nhau: “Các anh cũng thấy có người vợ như vậy rất đáng
sợ đúng không?”
Lái xe không dám
nhiều lời, VJ thì cố mím môi nín cười, không trả lời cậu.
Shim Changmin
vươn chân đá đá giày Kim Jaejoong: “Thẻ nhiệm vụ của anh đâu? Lấy ra em xem
nào.”
“Ah ~~ Đây!”
Ban nãy Kim Jaejoong tiện tay ném vào túi, bắt đầu lục lọi: “Nó viết phải đợi
em ở cạnh anh mới được đọc, anh cũng chưa đọc đâu.”
Shim Changmin
mở ra, cố gắng đọc thật chậm: “TO: Jaejoong, Changmin, hai bạn hiện giờ đã trở
thành vợ chồng, mời đi đến ngôi nhà hạnh phúc dành riêng cho hai bạn, tận hưởng
đêm tân hôn tuyệt vời.”
“Nhưng mà
ngôi nhà này ở đâu?” Kim Jaejoong đọc xong vẫn không tìm thấy địa chỉ.
“Anh có bỏ
sót cái gì không?”
Kim Jaejoong vẻ
mặt khó chịu: “Cái gì vậy hả! Shim Changmin, em hôm nay ngay cả hyung cũng không
dùng, cứ trống không mãi thế!”
“Ya ~~~! Giờ
là lúc nào rồi mà còn so đo mấy thứ đấy.” Shim Changmin sốt ruột tìm địa chỉ
nhà, Kim Jaejoong lại tuyệt không phối hợp, so đo xưng hô với cậu đến cùng: “Hyung,
chúng ta tìm địa chỉ trước được không, chẳng lẽ đêm nay anh muốn ngủ ngoài đường
à?”
“Em sợ cái
gì, hyung mời em vào khách sạn.”
Shim Changmin
hừ lạnh một tiếng, thái độ lãnh đạm: “Ai muốn cùng anh ở khách sạn.”
Lái xe thật sự
nhịn không được lại chen vào một câu: “Hai vị còn chưa quyết định sẽ đi đâu
sao?”
Hai người
đang cãi nhau lập tức dừng lại, bốn mắt nhìn nhau, không ai biết kế tiếp phải
đi đâu.
“Vậy tốt nhất
là đừng có kết hôn nữa.” Shim Changmin nửa thật nửa đùa lầm bầm một câu, giọng không
lớn, nhưng Kim Jaejoong lại rất không vui, cậu dùng sức mở bức thư ra, lắc lắc
trước mặt Shim Changmin: “Đêm tân hôn đấy! Ngày đầu tiên mà em đã muốn ly hôn
à? Này, em hơi quá đáng đấy.”
Shim Changmin
không phải cố ý, vì vậy vội vàng dập lửa: “Em không có ý đó, hyung, sao anh phải
thế.”
Kim Jaejoong híp
mắt nhìn cậu: “Em nghĩ anh muốn kết hôn với em à? Anh cũng không muốn!”
Shim Changmin
buông tay, nói: “Vậy thì ly hôn đi.”
“Ly thì ly,
ly hôn!” Kim Jaejoong cầm bức thư đập mạnh lên đùi Shim Changmin, xoay người
sang bên kia nhìn ngoài cửa sổ.
Trong xe lập
tức yên tĩnh lai, lái xe cùng VJ sợ tới mức không dám nói gì.
Bên này trong
trường quay đã cười ngất ngưởng, từ lúc Shim Changmin cùng Kim Jaejoong gặp
nhau, tiếng cười chưa từng ngừng.
“Hai đứa này
định ly hôn luôn à!” Kim Heechul khoa trương cười nhạo hai người, cười đến ngồi
không vững cũng không quên trêu chọc: “Mau ly hôn đi, nhanh lên! Nhanh lên!”
Choi Mi Sun cũng
không tránh khỏi cười đến đau bụng: “Sao vừa gặp đã cãi nhau rồi, không phải
nói hai người quan hệ rất tốt sao?”
Câu hỏi này của
cô là dành cho Jung Yunho, ở đây, anh là người có quyền lên tiếng nhất.
Jung Yunho cũng
đang cười, nhưng nụ cười có chút mất tự nhiên, nói trắng ra là có chút giả, miệng
thì cong lên, nhưng ánh mắt lại hoàn toàn không có ý cười: “Changmin lúc bình
thường có chút nóng nảy.” Nói xong lại bổ sung một câu: “Bình thường, khi chúng
tôi ở cùng nhau, đôi lúc em ấy cũng như vậy, chỉ là anh em cãi nhau chơi thôi, tư
duy ngôn ngữ của Changmin rất tốt.”
Lời này nghe
thì có vẻ như anh đang khen Shim Changmin, nhưng nghĩ kĩ một chút lại có hàm ý
khác hẳn, Han Ji Yeon nghe Jung Yunho nói xong liền vội vàng ngồi xuống ghế, vì
ban nãy cô cười nhiều quá, phải đứng dậy đi lại.
“Sao tôi lại
cảm thấy như Changmin-ssi và Jaejoong-ssi có cừu oán vậy.”
Kim Heechul xấu
xa tiếp lời: “Tin tức ngầm thế này, cô có thể hỏi tôi.”
Han Ji Yeon mở
to mắt, tò mò mười phần. Kim Heechul rất thỏa mãn với cảm giác bị mọi người chú
ý này, hắng giọng chuẩn bị nói, Jung Yunho lại giữ chặt lấy anh.
“Hyung, anh định
làm gì vậy?” Giọng Jung Yunho rất nhẹ, nghe như đang làm nũng, nhưng chỉnh thể
lại mang theo khí thế mạnh mẽ, không cho người phản kháng.
Kim Heechul mở
to mắt liếc xéo anh, không tiếp tục đề tài này nữa.