May 31, 2014

[NL] Chapter 86

Chapter 86

Tiếng đồng ý rõ ràng như bóp nghẹt tim hắn.

Dù đã sớm dự đoán, nhưng chính tai nghe thấy, vẫn khiến hắn lâm vào cảnh khốn quẫn.

Hắn là hắn, cho nên, sẵn sàng nhảy vào cảnh hủy diệt lẫn nhau…

Junsu, đi mau, trốn đi, đừng để bất luận kẻ nào biết nơi cậu ở, nhất là Jaejoong!

Đã xảy ra chuyện gì, Yunho?Nghe giọng nói dồn dập của Yunho qua điện thoại, ánh mắt Junsu vô cùng bình tĩnh.

Cậu ấy muốn mạng cậu, Junsu, nghe rõ không, Jaejoong muốn lấy mạng cậu để đổi Park Yoochun…

Nghe Yunho gầm nhẹ lên nói ra nguyên nhân, Junsu không đồng ý, cũng không đáp lời, chỉ buông tay, mặc kệ giọng nói yếu ớt của Yunho tiếp tục truyền qua điện thoại, ánh mắt, chăm chú nhìn khẩu súng giơ lên trước mặt cậu…

*****

“Tôi đồng ý, thay cậu giết Kim Junsu…”

Nhìn chằm chằm Jaejoong nói lời này, giãy dụa trong mắt Yunho lại khiến Kwon Ji Kyu mỉm cười, giơ tay lên, Kwon Ji Kyu lấy một khẩu súng đã chuẩn bị sẵn, đặt vào tay Jaejoong đang giơ ra.

“Tôi rất tốt bụng đó, Kim Jaejoong, tôi thay anh tiết kiệm công sức, ngay cả phương pháp cũng đã thay anh suy nghĩ, một viên đạn là xong.”

“Kwon Ji Kyu!” Rống lên, Yunho kéo Jaejoong lại, ngăn cản Jaejoong đụng vào súng trong tay Kwon Ji Kyu, hung dữ trừng nó. “Đây là trả thù của cậu ư, chỉ vì tôi đã vì Jaejoong mà lấy mạng Hee Chul?”

“Đúng vậy, là trả thù đấy… Trả thù anh, cũng trả thù Kim Jaejoong…” Dùng ánh mắt bất chấp hết thảy nhìn Yunho, Kwon Ji Kyu hiển nhiên đã bị điên cuồng phá hủy hết lí trí. “Đối với Kim Jaejoong mà nói, Park Yoochun là một người bạn rất quan trọng, cho nên tôi muốn anh dùng Kim Junsu để đổi ── Tương tự, Kim Junsu đối với anh mà nói, cũng rất quan trọng, mặc kệ cuối cùng Kim Jaejoong chọn cái gì, hai người các anh, nhất định phải có một người nếm thử cảm xúc bị mất đi, giống như khi tôi mất Hee Chul hyung vậy!”

Lựa chọn đơn giản, một khi gặp cảm tình, phải quyết định thế nào?

Tình yêu hay tình bạn, quá khứ hay hiện tại?

Sợ rằng, quyết định không hề dễ dàng…

Thủ đoạn của Kwon Ji Kyu, Yunho rất rõ, nhưng hiểu rõ thì sao? Người nó đang ép buộc là Jaejoong, là Kim Jaejoong giống hắn nhất…

Ngay lúc Yunho trừng mắt nhìn Kwon Ji Kyu, một bóng người đột ngột xuất hiện, cướp đi khẩu súng trong tay Kwon Ji Kyu, quay người lại, chỉ thấy Jaejoong chạy ra khỏi cửa, Yunho thấy thế lập tức đuổi theo, lại chỉ biết trơ mắt nhìn Carr bị Jaejoong đánh ngã gục xuống đất, cướp lấy xe, nghênh ngang rời đi!

Carr bò dậy, tuy không biết chuyện gì xả ra, nhưng biểu lộ trên mặt Yunho khiến y bất giác chạy đi tìm xe khác, lúc xe chạy như điên lao tới, Carr chỉ thấy Yunho đang không ngừng gọi điện thoại.

“Mau nghe đi, Junsu…”

“Jaejoong… Cậu không thể dùng Junsu để đổi lấy Park Yoochun, cậu không thể làm theo ý Kwon Ji Kyu, để tôi hận cậu…”

“Chết tiệt…”

Yunho muốn cứu vãn, nhưng hai người hắn muốn gọi lại vô cùng ăn ý, một người dập máy, người kia thì gọi thế nào cũng không nghe, đến nhà Junsu, Yunho nhìn hai chữ “Bán nhà” dán trên cửa, thầm mắng mình ngu xuẩn.

Hắn sao lại quên, Junsu đã sớm bán nơi này đi, chỉ vì rời khỏi Park Yoochun…

Đáng giận…

Bối rối đi khắp nơi tìm Junsu, ngay cả Shim Changmin cùng Kim Kibum cũng hỏi, nhưng nhận được, tất cả đều là lắc đầu, thấy vậy, Carr cùng Kara cũng dùng hết sức tìm người, người có thể hỏi, nơi có thể tìm, tất cả đều không buông tha.

Chỉ là, Yunho không ngờ tới, Junsu vậy mà chủ động tìm tới Jaejoong…

Đoạt lấy xe, nhanh chóng rời khỏi chỗ Kwon Ji Kyu, nghe tiếng chuông của Yunho vang lên không dứt, Jaejoong cắn răng, biểu cảm trên mặt như sắp khóc.

Lúc nhận điều kiện trao đổi của Kwon Ji Kyu, là cậu ích kỷ, vì không yêu Yoochun, cậu đem toàn bộ cảm tình biến thành tình bạn, chính vì như thế, cậu mới càng không thể mất người bạn như Yoochun, mặc dù, Yoochun là đền bù duy nhất của Yunho với Junsu.

Cậu tin tưởng, nếu Yunho phải lựa chọn, Yunho cũng sẽ đưa ra quyết định giống cậu.

Đối với Junsu, Yunho áy náy vô cùng, hơn hẳn những người khác, cậu với Yoochun, cũng vậy.

Không thể yêu, mới càng không muốn để bọn họ liên lụy vào thế giới của mình, không thể hại bọn họ…

“Thật xin lỗi, Jung Yunho… Thật xin lỗi…”  Nắm chặt tay lái, nước mắt Jaejoong không khống chế được chảy dài trên mặt, khóc liên hồi, khiến lòng cậu đau nhức, bật tiếng kêu rên.

Nếu được lựa chọn, Jaejoong thà rằng dùng mạng của cậu để đổi lấy Yoochun, mà không liên lụy tới người khác, nhưng hết lần này tới lần khác, Kwon Ji Kyu lại dùng phương pháp ti tiện nhất, ép buộc cậu cùng Yunho.

Vì không để Yunho ngăn cản mình, Jaejoong đã đưa ra quyết định ── Cậu không muốn Yunho bị tổn thương nữa, cho nên, cậu dùng coi trọng của mình với Yoochun áp đảo đau lòng của Yunho với Junsu!

Ít nhất, Yunho sẽ không mắc nợ Junsu một lần nữa…

Như cảm nhận được đau đớn của Yunho, ánh mắt Jaejoong mơ hồ, mãi đến khi chuông điện thoại cài riêng cho Yunho bị một tiếng chuông lạ lẫm khác thay thế, Jaejoong mới cầm điện thoại lên, mở to mắt, ấn nút nghe.

Cậu đang tìm tôi sao, Kim Jaejoong.Là giọng Junsu.

Cậu ở chỗ nào?Không có lời dư thừa, Jaejoong hỏi thẳng mục đích của mình.

Nhà Yoochun, tôi tới trả anh ấy chìa khóa, mau tới đi.Cười nói, giọng Junsu vô cùng bình thản.

Không hỏi tại sao tôi phải tìm cậu ạ?Jaejoong thay Junsu lưu lại đường lui.

Không biết nữa, dù sao cũng tìm được rồi, tôi ở đây chờ cậu, đừng để Yoochun thất vọng.Nói xong lời này, Junsu cúp máy.

Câu nói cuối cùng kia, tựa hồ có hàm ý khác, nhưng Jaejoong không có sức nghĩ nhiều, đổi hướng, lao thẳng tới nhà Yoochun, chỉ có điều, qua kính chiếu hậu, Jaejoong nhìn thấy một chiếc xe lạ đang đi theo cậu.

Đây không phải là Yunho… Là Kwon Ji Kyu phái người theo dõi cậu sao?

Thật đúng là cẩn thận… Khóe miệng cong lên nụ cười trào phúng, ngừng xe, Jaejoong không chút do dự đến nhà Yoochun.

Còn tưởng rằng sẽ thấy Junsu thất kinh, ai ngờ, chờ cậu là Kim Junsu vẻ mặt tươi cười.

“Quả nhiên giống Yunho, thích đua xe lung tung, không có bằng lái mà làm vậy rất nguy hiểm đấy…”

“Vì sao lại chủ động nói cho tôi biết chỗ của cậu?” Nheo mắt lại, trong mắt Jaejoong cất giấu nghi hoặc.

“Tôi nói rồi, đừng để Yoochun thất vọng…” Hạ mắt, Junsu đến gần Jaejoong, kéo tay cậu, đặt họng súng nhắm ngay đầu mình. “Muốn tôi tự mình làm không?”

“Cậu thật sự muốn chết à? Chẳng lẽ cậu không nghĩ, nếu tôi thật sự lấy mạng cậu, Yoochun phải làm sao?”

“Người anh ấy muốn không phải tôi, coi như là… Coi như là tôi muốn để Yoochun hận cậu, nổ súng đi.” Trên mặt xuất hiện mâu thuẫn, Junsu tựa hồ đang cố giấu diếm điều gì, nói không nên lời, chỉ biết nở nụ cười.

“Nếu người hận tôi, không chỉ có Yoochun?” Jaejoong không tin, Junsu đã quên Yunho.

“Sẽ có cách thôi… Nhất định có…” Nhìn thẳng vào mắt Jaejoong, điện thoại Junsu vang lên, là tin nhắn Yunho cảnh cáo Junsu mau rời đi.

Mặc kệ hoang mang của Yunho thể hiện rõ qua cả tin nhắn, Junsu sờ lên mặt Jaejoong, bật nụ cười sáng tỏ.

“Cậu khóc, đúng không? Là khóc vì Yunho… Cậu có thể khóc vì anh ta, chứng tỏ, cậu cũng có thể vì anh ta mà ra tay… Đừng để Yunho thiếu nợ tôi nhiều hơn, Kim Jaejoong, nổ súng đi…”

Bởi vì thông minh, cậu đã rời khỏi Yunho.

Mày bây giờ, cậu để Jaejoong thay cậu chịu cái mệnh này…

Yunho, anh thấy không, Kim Jaejoong, yêu anh đấy…

Ngay lúc Junsu mỉm cười nhắm mắt lại, Jaejoong nhíu mày, ngón tay chậm chạp chuyển động, ngẩng đầu lên, nước mắt một lần nữa lại lăn dài ra khỏi hốc mắt ──

Pằng!


Mùi thuốc súng bốc lên, nương theo chất lỏng màu đỏ, tràn ngập khắp bầu không khí…

[NL] Chapter 85

Chapter 85

Không sợ chết, là điểm chung của hai người.

Chỉ khi nắm tay Yunho, Jaejoong đột nhiên nhận ra, chết với cậu không phải không đáng sợ, mà là vì sống không hề có ý nghĩa, mới không quan tâm tới tử vong, mà bây giờ không sợ, là vì Yunho nói, hắn không sợ chôn cùng…

Lúc Yunho cùng Jaejoong xuất hiện trước trụ sở của Kwon Ji Kyu, người của Kwon Ji Kyu ngay lập tức tiến lên chặn Carr đang theo phía sau, ý tứ rất rõ ràng, Kwon Ji Kyu đã sớm chờ hai người họ.

Vào trong nhà, khung cảnh lại một lần nữa lặp lại, chỉ khác, bên cạnh Kwon Ji Kyu không phải Kim Hee Chul mà thay bằng Kwon Ji Hee, mà Jaejoong, thì ở bên người Yunho.

“Giao Yoochun ra đây.” Trực tiếp đòi người, Jaejoong ngay cả dong dài cũng giản lược.

Quả thật như cùng một khuôn mẫu khắc ra… Kwon Ji Hee nhíu mày, nhưng Kwon Ji Kyu lại cười.

“Thật thú vị, lần trước Yunho hyung cũng đòi người như vậy, lần này lại đổi thành anh, Kim Jaejoong, anh quả thật rất giống với anh ấy…”

Nghe Kwon Ji Kyu dùng giọng điệu tràn ngập trào phúng mà nói, khó chịu của Jaejoong toàn bộ thể hiện trên mặt, trừng mắt nhìn nó, Jaejoong hiển nhiên đang cố gắng đè nén cơn giận trong lòng, phát hiện ra điều ấy, Yunho vội vàng nắm chặt tay cậu…

“Cậu muốn cái gì, tôi đều sẽ đưa, chỉ cần cậu giao Park Yoochun ra đây.” Vứt bỏ mọi thứ một cách rõ ràng, Yunho kiên định nói.

“Anh đều cho?” Như đang nghe chuyện gì kì lạ, Kwon Ji Kyu cười híp mắt. “Ý của anh là, vì Park Yoochun, anh có thể không cần hết thảy hiện tại của anh?”

“Đúng vậy, hết thảy, dù là sản nghiệp dưới danh nghĩa của tôi hay toàn bộ của Kwon gia, chỉ cần cậu mở miệng, tôi đều đưa.” Biểu đạt rõ ràng ý của mình, Yunho có thể cảm nhận được, Jaejoong đang nắm chặt tay.

Chưa từng nghĩ tới có người nào có thể làm như vậy vì cậu, từ khiêu khích, đối chọi gay gắt, thăm dò lẫn nhau, đến ỷ lại giờ phút này, từ nhỏ đến lớn chưa từng dám hi vọng xa vời có ai quan tâm sống chết của cậu, nhưng Yunho vì cậu muốn cứu Yoochun, mà nguyện ý buông tha tất thảy của mình…

“Thật khiến người cảm động, Yunho hyung, không biết phần dụng tâm này, là vì Kim Jaejoong bên cạnh anh, hay là vì Park Yoochun có quan hệ với Kim Junsu…”

“Đừng dài dòng nữa, Kwon Ji Kyu, tôi cùng Junsu nhờ có cậu ban tặng mà đã sớm trở thành quá khứ rồi, không phải sao?” Mặc kệ bén nhọn giấu trong lời Kwon Ji Kyu nói, Yunho cười vô cùng tự tin.

“Nói cũng đúng, anh vì Kim Jaejoong mà giết cả Hee Chul hyung rồi… Cho nên anh dựa vào cái gì cho rằng, anh có thể dùng hết thảy của mình, đền bù một Kim Hee Chul!” Sắc mặt thay đổi đột ngột, Kwon Ji Kyu hung dữ trừng Jaejoong, bộ dạng kia, quả thực như hận không thể nuốt chửng Jaejoong vào bụng.

Nó hận Jung Yunho là thật, nhưng ít nhất, Yunho để Hee Chul đến bên cạnh nó, so ra, Kwon Ji Kyu lại càng hận Jaejoong ── Nếu không phải vì cậu, Yunho sẽ không ra tay với Hee Chul, cho dù có hận, tình cảm trong quá khứ vẫn sẽ ngăn cản Yunho.

Mãi đến khi Kim Jaejoong xuất hiện, xóa đi vết tích năm tháng lưu lại, Kim Hee Chul mới phải chết, nó mới mất đi Hee Chul…

Mím môi, nhìn ra cảm tình của Kwon Ji Kyu với Hee Chul, tâm tình Yunho vô cùng phức tạp, nếu không có Jaejoong, hắn tin tưởng, hắn cũng sẽ vì cái chết của Hee Chul mà phẫn nộ, hận cái người hại chết Hee Chul, nhưng Kim Jaejoong xuất hiện lại khiến hắn nhận ra lựa chọn quan trọng hơn.

Hee Chul là quá khứ, Kim Jaejoong là hiện tại của hắn, cũng là tương lai của hắn…

“Cậu muốn mạng của tôi sao?” Bình tĩnh mở miệng, mặc kệ phản ứng của Yunho, Jaejoong tránh khỏi tay Yunho, tiến thẳng tới trước mặt Kwon Ji Kyu.

“Tôi muốn mạng của anh, đúng vậy, nếu anh chết, tôi có thể báo thù cho Hee Chul hyung, đồng thời cũng có thể khiến Yunho hyung thống khổ…” Nở nụ cười đẫm máu, khuôn mắt đáng yêu nay trở nên vô cùng đáng sợ.

“Muốn mạng của tôi thì tự tới mà lấy, đừng có bày mấy thủ đoạn này, Yoochun từ đầu tới cuối hoàn toàn không liên quan gì tới chuyện này!” Jaejoong đã bị Kwon Ji Kyu chọc giận, nắm chặt cổ áo Kwon Ji Kyu, muốn đấm thẳng tay.

Đối với cậu mà nói, sự tồn tại của Park Yoochun rất đặc biệt.

Cậu không yêu gã, càng không động tâm với gã, nhưng gã là bạn của cậu, điều này, không gì thay đổi được…

“Anh rất quan tâm Park Yoochun, đúng không?” Căn bản không sợ nắm đấm của Jaejoong, cười, trong mắt Kwon Ji Kyu lóe lên tia sáng kỳ lạ. “Tôi có thể trả anh ta lại cho anh, nhưng mà có một điều kiện.”

“Kwon Ji Kyu!” Cao giọng hô lên, mặc dù không biết Kwon Ji Kyu muốn làm gì, Yunho vẫn có chỗ bất an.

“Hiện tại, chiếm thượng phong là em, Yunho hyung…” Rời mắt lên người Jaejoong, Kwon Ji Kyu ghé sát miệng vào tai Jaejoong, nói ra lựa chọn của nó.

Mấy chữ đơn giản, lại khiến Jaejoong mở to hai mắt, quay đầu lại nhìn Yunho, sau đó, trực tiếp dùng tay túm chặt Kwon Ji Kyu, Kwon Ji Hee đứng bên cạnh không hề ngăn cản…

“Cậu dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ đáp ứng cậu, họ Kwon kia, cậu không sợ tôi giết cậu rồi đi tìm Yoochun sao?”

“Giết đi, tôi chết, Park Yoochun cũng phải chết… Ji Hee, người của anh hẳn vẫn ở đó đúng không?” Nở nụ cười bất cần Kwon Ji Kyu nhẹ nhàng hỏi Kwon Ji Hee.

“Đương nhiên, chỉ cần có gì biến động, bọn họ sẽ xử Park Yoochun ngay…”

“Anh dám!” Jaejoong gào lên ngăn không cho Kwon Ji Hee nói, trong mắt, hiện lên đầy đấu tranh. “Chỉ có mấy người mới nghĩ ra trò này… Lấy mạng Kim Junsu đổi Park Yoochun, thật sự là biện pháp hay mượn đao giết người, không phải sao?”

Cái gì!?

Nhìn chằm chằm Kwon Ji Kyu tràn đầy vui vẻ cùng Jaejoong nhíu chặt mày, cho dù không nói rõ, Yunho cũng mơ hồ đoán được ý Kwon Ji Kyu…

“Đừng nóng giận, Kim Jaejoong, tôi chỉ muốn thử xem, tầm quan trọng của anh với Yunho hyung tới mức nào thôi, liệu có đủ để anh ấy mất đi một Kim Junsu không… Anh giúp tôi giết Kim Junsu, tôi sẽ trả Park Yoochun lại cho anh, rất công bằng!

Quả thật công bằng.

Lấy tình bạn của cậu với Yoochun, cá cược với áy náy cùng giao tình của Yunho với Junsu… Cứu được Yoochun, Kim Junsu nhất định phải chết, nếu không cứu Yoochun, cậu sẽ mất đi người bạn này…

Dù chọn cái nào, cậu cùng Yunho đều không thể lựa chọn!

“Kwon Ji Kyu, cậu thật đúng là vận dụng vô cùng triệt để những việc ba dạy cậu…” Cắn răng, Yunho cơ hồ có thể nghe thấy lòng mình hò hét phải giết.

Hắn muốn giết người này, muốn giết, kẻ định cướp Kim Jaejoong cùng Kim Junsu…

“Anh có thể hận em nhiều hơn một chút cũng không sao, Yunho hyung, dù sao người đưa ra quyết định, là Kim Jaejoong.”

Kwon Ji Kyu vừa nói xong, Kwon Ji Hee liền chậm rãi lấy điện thoại ra, ấn dãy số, đường dây kết nối xong, ảnh Yoochun bị bịt kín hai mắt liền hiện lên!

“Anh chọn thế nào, Kim Jaejoong…”

Cười đưa ra tối hậu thư, dưới ánh nhìn soi mói của Kwon Ji Hee cùng Kwon Ji Kyu, Jaejoong buông lỏng tay, quay đầu lại, nhìn Yunho.

Không cần lời nói, chỉ cần ánh mắt, giãy dụa giấu dưới đáy mắt Jaejoong, Yunho như thấu hiểu, tương tự, bối rối của Yunho, cũng là thống khổ của Jaejoong ──


“Tôi đồng ý, thay cậu giết Kim Junsu…”