Chapter
79
Kim Jaejoong
cảm thấy hôm nay cậu nên uống chút rượu mừng.
Từ lúc mở màn
đến bây giờ đã công bố bảy giải thưởng, vậy mà 《Khúc chuyện xưa》 đã giành được ba giải. Tuy chỉ là các giải thưởng nhỏ
như tạo hình mỹ thuật xuất sắc nhất, nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến việc
truyền thông dùng hết lời ca ngợi cậu.
Cậu mới ra mắt
được vài năm, tác phẩm xuất sắc rất nhiều, nhưng chỉ thiếu một tác phẩm nhận được
toàn bộ các giải thưởng của một lễ trao giải lớn.
Nam nữ chính
xuất sắc nhất được trao trước giải đạo diễn xuất sắc nhất. Vốn nhà sản xuất còn
hi vọng có thể đồng thời có tên trong danh sách đề cử của ba hạng mục lớn nhất,
nhưng diễn xuất của Tiễn Chanh thật sự khiến ban giám khảo không thể nào đề cử
được, cuối cùng chỉ đề danh trong giải nữ diễn viên mới xuất sắc nhất.
Hai vị khách
quý trao giải đứng trên đài hàn huyên một hồi, trên màn hình lớn liền chiếu đoạn
clip ngắn về phim của bốn người được đề cử. Máy quay thỉnh thoảng lại chuyển hướng
xuống hàng khách quý, lúc đảo qua Jung Yunho còn đặc biệt tri kỷ dành một cảnh
đặc tả cho Kim Jaejoong.
“Mọi người có
hồi hộp không?” Cô Trương cầm phong bì thư tên người chiến thắng trong tay, cố
ý kéo dài thời gian, nhìn dưới sân khấu, “Tôi giờ đang rất hồi hộp, thật sự
không dám mở ra xem. Anh Sùng Phong nghĩ đây sẽ là ai?”
Vua màn ảnh
Sùng Phong lần này cũng có phim, nhưng chỉ tiếc doanh thu khá ảm đạm, có chút
thiếu tự tin: “Là ai cũng được, nếu là tôi thì đương nhiên càng tốt.”
“Vậy anh Jung
Yunho thì sao?”
Jung Yunho nở
nụ cười hoàn mỹ nhất với máy quay: “Quả thật phải nói tác phẩm của mọi người đều
không tồi, ai cũng có cơ hội giành được cả.”
“Sao các anh
còn không hồi hộp bằng tôi vậy, thôi, giờ tôi mở nhé.” Cô Trương chậm rãi mở
phong bì lúc mở ra, cô nhìn thoáng qua, ánh mắt đảo tới lui giữa Sùng Phong
cùng Jung Yunho: “Giải thưởng Kim X lần thứ 47, người đoạt giải nam diễn viên
chính xuất sắc nhất là —— Diễn viên trong vai Tống Lam của 《Khúc
chuyện xưa》, anh Jung Yunho đẹp trai quyến rũ của chúng ta! Xin chúc mừng!”
Vừa dứt lời,
tiếng vỗ tay vang dội từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Đây là giải
thưởng quan trọng đầu tiên của Jung Yunho ở châu Á. Nam chính xuất sắc nhất,
đây là một giải thưởng mang đến vinh dự cả đời.
Kết quả này
cũng không ngoài dự đoán của mọi người, Jung Yunho vốn đã có khả năng rất cao đạt
giải, chính anh cũng đã đoán được trước. Anh đứng dậy, lịch sự ôm nhẹ mấy vị
khách quý ngồi xung quanh, sau đó trong ánh mắt của mọi người đi đến bên kia
hàng khách quý.
Đây là do ban
tổ chức sắp xếp, khách quý đến nhận giải và khách quý đến trao giải sẽ ngồi
tách ra. Kim Jaejoong tuy cũng được đề cử, nhưng lại bị xếp vào hàng khách quý
trao giải.
Vị trí của
Kim Jaejoong là hàng thứ nhất bên tay trái, hai bên cậu đều là người rất nổi tiếng
trong giới giải trí. Trong lúc dư luận đang xôn xao này, Jung Yunho lại làm một
việc ngoài dự đoán của mọi người.
Anh đứng trước
mặt Kim Jaejoong, mở rộng hai tay, chân thành mỉm cười. Sau lưng anh, người
quay phim đang cuống quít chạy tới, màn ảnh đảo qua, chỉ thấy Kim Jaejoong đang
thoáng kinh ngạc.
“Tôi muốn cảm
ơn đạo diễn của tôi.”
Kim Jaejoong
lúc này mới kịp phản ứng lại, vội đứng lên, ôm lấy Jung Yunho.
Cô Trương
trên sân khấu phản ứng rất nhanh, cười đùa: “Hai vị gần đây đang có scandal đấy.”
Kim Jaejoong
theo thói quen đưa tay lên che miệng, khẽ cười, Jung Yunho buông cậu ra, đi lên
sân khấu.
Bóng lưng anh
thon dài, bước chân vững vàng đặt trên bậc thang. Ánh mắt Kim Jaejoong vẫn dõi
theo bóng dáng anh, mãi đến khi nhìn thấy anh nhận chiếc cúp nặng trịch từ tay
cô Trương, đồng tử cậu khẽ giật giật, chóp mũi đột nhiên lại chua xót.
Có lẽ chỉ có
bọn họ đã sóng vai nhau, làm bạn bên nhau gần hai mươi năm mới hiểu, một chiếc
cúp nho nhỏ kia đến cùng chứa đựng bao nhiêu tâm huyết của người đàn ông này. Cố
gắng nửa đời, chỉ vì nhận lấy một sự khẳng định, chứng minh mình không uổng phí
mồ hôi công sức nửa đời trước.
Jung Yunho cầm
cúp trong tay, lắc lắc.
“Đầu tin, xin
cảm ơn ban giám khảo đã trao cho tôi giải thưởng này, hiện giờ tôi cầm trong
tay cũng cảm thấy nặng nề vô cùng. Cũng xin cảm ơn Lý Gia Kỳ đã trao giải cho
tôi. Đây là giải thưởng mà diễn viên nào cũng khao khát được nhận, năm nay đến
lượt tôi nhận, nhưng đây không chỉ là công sức, sự cố gắng của riêng mình tôi.
Tôi rất may mắn khi được làm việc trong một đoàn làm phim xuất sắc, cảm ơn đạo
diễn Kim Jaejoong đã dạy cho tôi tất cả, cũng cảm ơn tất cả nhân viên của 《Khúc
chuyện xưa》, còn có cảm ơn bạn diễn của tôi – Tiễn Chanh.”
Nói đến đây,
anh khẽ dừng lại, tất cả những lời lúc trước đều là theo khuôn mẫu. Giờ khắc
này, dù là hơn một nghìn khán giả trong trường quay, hay mấy tỷ người xem trước
TV, ánh mắt mọi người đều tập trung về vị vua màn ảnh mới lên ngôi này.
Jung Yunho đột
nhiên nở nụ cười, hít sâu một hơi: “Cũng không biết nói chuyện này ở đây có ổn
không. Mọi người đều biết rồi, gần đây tôi đang có scandal, và đối tượng trong
scandal của tôi hôm nay cũng đúng lúc có mặt ở trong trường quay này. Đạo diễn
Kim Jaejoong, không biết cảm giác khi có scandal với tớ như thế nào? Nhưng mà
may mà cậu không vì chuyện này mà giữ khoảng cách với tớ. Nói như thế nào nhỉ…”
Anh nhìn Kim Jaejoong, nghĩ một lát mới nói, “Đạo diễn Kim luôn là một người vô
cùng quan trọng với tôi. Kỳ thật tình cảm giữa hai người đàn ông, nếu nhất định
nói là tình yêu, tôi cảm thấy có chút không thích hợp. Chúng tôi đã quen nhau
hơn hai mươi năm rồi, năm nay tôi 36 tuổi, nếu mọi người nhất định muốn nói
tình cảm của chúng tôi là tình yêu, vậy nó chính là tình yêu, tôi chỉ cảm thấy,
trong đời này, nếu có thể gặp được một người hiểu bạn, yêu thương bạn, thì dù
đó là nam hay nữ, bạn hẳn cũng sẽ quý trọng. Sở dĩ phải nói những lời này ở
đây, là vì tôi cảm thấy giải thưởng mà tôi đang cầm trên tay cũng có một nửa
công sức của đạo diễn Kim, bởi vậy, tôi muốn nói một lời cảm ơn với cậu ấy ở
đây.”
Anh nói được
một nửa, máy quay đã chuyển sang Kim Jaejoong. Trên màn hình lớn, Kim Jaejoong
khẽ chớp đôi mắt hồng hồng, nhưng cậu rất nhanh chóng khống chế cảm xúc, nở nụ
cười thản nhiên đối mặt với Jung Yunho trên sân khấu.
Bởi vì chương
trình được chiếu trực tiếp, vậy nên thời gian phát biểu cảm nghĩ của mỗi người
nhận giải đều có hạn chế, nam nữ chính xuất sắc nhất là phần quan trọng, vậy
nên thời gian dài hơn một chút. MC vẫn không nói gì, Lý Gia Kỳ trao giải xong
liền đứng sang một bên, rốt cuộc đợi đến khi Jung Yunho nói xong, hai người lập
tức xoa dịu bầu không khí.
MC vội nói:
“Scandal này quả thật rất lớn, tôi cũng đã nghe nói đến, kỳ thật hai người rất
xứng đấy.”
Giọng anh nhẹ
nhàng hài hước, bầu không khí lập tức dịu dàng hơn hẳn. Kỳ thật ngành giải trí
là ngành hoàn toàn không có giới hạn, chẳng có ai có ý kiến gì, người quan tâm
chỉ là những người xem bình thường mà thôi.
“Quả thật là
rất xứng đôi, không bằng kết hôn thật luôn đi.” Lý Gia Kỳ cười tiếp lời, đột
nhiên hỏi Kim Jaejoong dưới sân khấu, “Được không? Đạo diễn Kim Jaejoong kết
hôn với vua màn ảnh Jung Yunho của chúng tôi đi.”
Hàng loạt máy
quay lập tức quay sang, Kim Jaejoong bất đắc dĩ cười, lắc đầu xua tay.
Sau đó là
trao một số giải thưởng nho nhỏ, đạo diễn xuất sắc nhất được sắp xếp ở cuối
cùng.
Vì đã nhận được
vài giải thưởng nhỏ lúc trước, lại có nam chính xuất sắc nhất của Jung Yunho bỏ
thêm không ít điểm, Kim Jaejoong đúng ra phải nắm chắc được giải mới đúng. Cuối
cùng kết quả lại không được như dự đoán, Kim Jaejoong đã vô duyên với giải đạo
diễn xuất sắc nhất.
Nhưng cậu vẫn
còn trẻ, sau này còn rất nhiều cơ hội.
Lễ trao giải
kết thúc, các ngôi sao vẫn chưa thể về ngay. Theo lệ cũ, ban tổ chức đã sắp xếp
thời gian cho phóng viên và truyền thông phỏng vấn, tất cả các nghệ sĩ nhận được
giải đều phải ở lại trả lời phỏng vấn.
Kim Jaejoong
không chút do dự đứng cạnh Jung Yunho, trong sự bao vây của truyền thông mà trả
lời một loạt câu hỏi kỳ lạ. Cuối cùng khi bị hỏi là trong bộ phim mới, tại sao
không lựa chọn Jung Yunho là nam chính, đáp án của cậu vậy mà lại là: Cậu ấy diễn
không tốt.
Câu trả lời
này khiến cho tất cả mọi người bật cười, dù sao Jung Yunho vừa mới nhận được giải
thưởng nam chính xuất sắc nhất, lúc này lại nghi ngờ khả năng diễn xuất của
anh, thấy thế nào đều có chút buồn cười.
“Vậy hai vị định
khi nào sẽ hợp tác một lần nữa, có định quay phần tiếp theo của 《Khúc
chuyện xưa》không? Tống Lam và Tự Cẩm còn có cơ hội ở bên nhau không?
Khi nhắc tới
tác phẩm, Kim Jaejoong trở nên tập trung hơn hẳn: “Nếu có tác phẩm thích hợp
thì chúng tôi nhất định sẽ hợp tác, tôi không có ý định quay phần tiếp theo của
《Khúc
chuyện xưa》, câu chuyện diễn biến đến đó thì không cần phải tiếp tục nói nữa,
trong lòng của mỗi người xem đều đã có kết thúc mà bản thân cảm thấy phù hợp nhất
rồi.”
“Năm nay đạo
diễn Kim không có duyên với giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất, anh có cảm thấy
mất mát không, năm sau còn tiếp tục tham gia tranh cử giải thưởng này không?”
Vấn đề nhạy cảm
như vậy cũng chỉ có phóng viên giải trí dám trực tiếp hỏi. Cũng may Kim
Jaejoong đã sớm rèn luyện đến đao thương bất nhập, lửa lên thì nước diệt mà nước
lên thì đất chặn.
Cậu nghiêng đầu
nhìn thẻ trước ngực phóng viên đặt câu hỏi, đùa: “Tôi nhớ kỹ tên cậu rồi, hỏi
tôi vấn đề nhạy cảm như vậy. Ha ha, đương nhiên, không nhận được giải thưởng nhất
định sẽ cảm thấy mất mát, tôi nghĩ đây là việc hết sức bình thường, có mục tiêu
có đam mê thì mới có tác phẩm tốt nhất cho mọi người, nhận được giải thưởng là
một sự khẳng định cho tác phẩm của mình. Nếu sang năm tôi vẫn có tác phẩm tốt,
tôi đương nhiên sẽ tham gia.”
“Anh Jung đã
đáp lại scandal về quan hệ của hai người, xin hỏi anh nghĩ sao?”
“Tôi có thể
nghĩ sao được nữa? Nếu cậu ấy đã tỏ tình với tôi trước nhiều người như vậy, tôi
đành phải miễn cưỡng tiếp nhận thôi, từ giờ chúng tôi là người yêu rồi. Mọi người
cảm thấy như vậy có được không?”
Phóng viên bị
hỏi như vậy, sửng sốt hai giây, sau đó cười nói được.
Kim Jaejoong
cũng cười: “Mọi người nói được thì được, mọi người cảm thấy chúng tôi là anh em
tốt vậy chúng tôi là anh em tốt, cảm thấy là người yêu thì chúng tôi là người
yêu, nghe mọi người cả.”
Phỏng vấn chẳng
khác gì chiến tranh cả, cuối cùng đạo diễn Kim và vua màn ảnh Jung toàn thắng
trở về đến nhà đã toàn thân mệt lử, Kim Jaejoong tựa trên ghế salon, không buồn
động đậy.
Việc này cũng
không thể trách cậu. Lễ trao giải kéo dài đến năm sáu giờ hoàn toàn không nhẹ
nhàng như mọi người nghĩ, kỳ thật có mặt ở trường quay rất nhàm chán, mọi người
ngồi dưới khán đài thậm chí còn lôi điện thoại ra chơi game.
Jung Yunho vừa
cởi áo khoác, cúc áo sơmi còn chưa cởi, điện thoại liền rung lên liên tục.
Trong lễ trao
giải vừa rồi, anh tắt máy di động, quả nhiên vừa mở ra liền thông báo có hơn mười
cuộc gọi nhỡ, có của phóng viên cũng có của bạn bè, nhưng nhiều nhất là trong
nhà gọi tới.
Kết quả này
anh cũng đã sớm đoán được, lựa chọn nói những lời kia ở nơi như vậy cũng là quyết
định đập nồi dìm thuyền.
Anh cũng
không nhất định phải cùng Kim Jaejoong chạy ra nước ngoài lấy giấy chứng nhận kết
hôn rồi trở về tức chết ba mẹ mình, chỉ là đời này chỉ thích một người, người đấy
lại là nam, vậy biết làm sao. Lúc Jung Yunho còn trẻ đã từng nghiến răng quyết
tâm chia tay, nhưng chia tay rồi vẫn nhớ cậu. Nửa đời của anh đã ngã gục ở chỗ
Kim Jaejoong, giờ đây anh ngoài việc tiếp tục ở bên cậu, thật sự không còn lựa
chọn nào tốt hơn.
Điện thoại từ
trong nhà gọi tới như bùa đòi mạng, hết cuộc này đến cuộc khác, Jung Yunho rơi
vào đường cùng chỉ có thể cầm điện thoại đi ra ngoài, lúc anh mở cửa, Kim
Jaejoong đột nhiên ngồi dậy, hỏi: “Đi đâu vậy?”
“Có đói bụng
không? Tớ đi mua đồ ăn khuya.”
Trong phòng
chỉ bật một chiếc đèn, ánh sáng lờ mờ. Hai mắt sáng ngời của Kim Jaejoong khẽ
chớp, sau đó nói: “Ừ, lái xe cẩn thận. Không mua được đồ tớ thích cũng không
sao đâu.”