Part 25
Shim Changmin chạy vội ra đường đón một chiếc
taxi chuẩn bị đi cứu người, ngồi trên xe lại bắt đầu nhịn không được thở dài.
Hi vọng Kim ngốc manh có thể thuận lợi uống
thuốc ngủ, hi vọng Jung biến thái không háo sắc lợi dụng cơ hội…
Đúng rồi, mình có thể gọi cho họ Jung kia mà!
Lần trước Jung biến thái đưa Jaejoong trở về có đưa cậu một danh thiếp, số điện
thoại ghi trên đó rất dễ nhớ.
Shim Changmin vội vàng lấy di động, ấn số
theo trí nhớ, một tiếng tút, hai tiếng tút…
“Alo.”
Giọng đối phương rất thấp, thấp đến mức Shim
Changmin nghe được mà rùng mình.
Mặc kệ mọi việc, Shim Changmin vẫn cả gan nói
với người ở đầu bên kia điện thoại:
“Jung Tổng hành anh hãy nghe tôi nói! Anh hiện
tại nhất định phải rời xa tên Kim Jaejoong kia! Nếu không sẽ bị cậu ta tiến
hành vũ nhục và xâm phạm nghiêm trọng với thân thể anh như lần trước… Còn có
anh lần sau ngàn vạn đừng có để cậu ta uống rượu! Cậu ta mà uống rượu sẽ ngay lập
tức biến thành đại sắc ma ——”
“Cậu ta uống rượu sao? Cậu ta đang ở đâu?”
“Cậu ta đang ở nhà —— Hả?...” Shim Changmin đột nhiên cảm giác
mình đã phạm phải một sai lầm vô cùng lớn, cẩn thận hỏi, “Anh… Không ở cùng cậu
ta?”
Giọng bên kia càng thấp hơn, Shim Changmin dường
như có thể cảm nhận được đôi mắt đen sâu thăm thẳm kia.
“Cậu ta còn nói gì không?”
“Tôi nghe thấy cậu ta hô ‘Anh đừng tới đây!’,
cậu ta còn nói ‘Jung biến thái muốn tớ hiến thân nhưng mà tớ không muốn…’. Ngài
Jung, tôi hiểu rõ tính Kim Jaejoong, cậu ta bình thường vụng về, lại thích ngắm
trai đẹp, nhưng mà tôi nhìn ra cậu ta vẫn luôn ủng hộ anh!”
Jung Yunho im lặng không nói gì, sự trầm mặc
của anh khiến Shim Changmin không biết mình có nói sai cái gì không, lát sau lại
thấy anh lạnh lùng nói:
“Cậu về trước đi.” Nói xong liền cúp điện thoại,
trong đôi mắt lạnh lùng hiện ra chút hỗn loạn.
Nhà Kim hủ nam ——
Jung Yunho phá cửa, trong nhà yên lặng đến
đáng sợ, anh liếc một vòng rồi nhanh chóng đi tới chỗ cửa phòng đang đóng chặt.
Đang bước đi như bay đến trước cửa liền khựng
lại, cầm lấy tay nắm cửa , dùng lực vặn ——
Cửa, mở.
Trong phòng không hề tràn ngập mùi rượu,
nhưng lại vô cùng lộn xộn, đồ đạc bày đầy trên mặt đất, còn cậu toàn thân trần
trụi, trắng nõn nằm trên giường đơn.
Kim Jaejoong đã ngủ thiếp đi, hai tay vẫn ôm
chặt chăn, như một đứa trẻ không có cảm giác an toàn.
Jung Yunho đi qua, mày bỗng nhiên nhíu chặt,
anh thấy một vệt đỏ đáng sợ trên giường… Kéo dài đến bên đùi Kim Jaejoong…
“Jaejoong.” Anh cầm tay Kim Jaejoong, người
còn đang trong giấc mộng kia như giật mình vô cùng, rụt tay lại.
Anh vươn tay đụng vào vai Kim Jaejoong để lộ
trong không khí, lại bị hất ra.
“Mệt lắm… Đừng động nữa…”
Kim Jaejoong nức nở nghẹn ngào, xoay người
đưa lưng về phía hắn.
Jung Yunho cởi áo khoác, kéo chăn ra ôm lấy cậu.
Anh không hề biết động tác mình dịu dàng đến
mức nào, nhẹ xoay mặt Kim Jaejoong về phía mình, vuốt ve mái tóc hơi rối của cậu:
“Jaejoong.”
Anh mở miệng rồi lại đột nhiên im bặt.
Trên mặt Kim Jaejoong nước mắt lăn dài, lộ ra
sự bất lực.
Anh hôn lên mắt cậu, sống mũi cậu, dịu dàng đến
không thể tin được.
“Là anh sao?” Kim Jaejoong thốt lên, giọng
khàn khàn nho nhỏ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn —— Là anh… Là Jung Yunho. Ngay lúc đó, đôi mắt
to đen láy lập tức ẩm ướt, nước mắt to như hạt đậu rơi xuống, tựa như vừa phải
chịu vô vàn oan ức.
Tim Jung Yunho siết chặt, ôm mặt cậu hôn lên
nước mắt nóng hổi.
“Nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì…”
Kim Jaejoong rũ mắt cắn cắn bờ môi, lúc ngẩng
mặt lên nước mắt vẫn còn đang chảy, nhưng vẫn cố cười nói với anh:
“Lúc Oguri Shun rời đi bảo em chuyển lời lại,
anh ấy sẽ rời Trung Quốc, anh không cần lo lắng…”
Jung Yunho đơ người, đôi mắt không chút sợ
hãi nay dấy lên gợn sóng.
【Cậu lấy anh trai ra giao dịch với tôi thì không lỗ vốn,
nhưng mà… Cậu định lấy cái gì ra để giao dịch với Oguri Shun? Anh ta hình như rất
thích trợ lý Kim đấy.】
【Nếu cần thiết.】
【Ngài Jung, tôi hiểu rõ tính Kim Jaejoong, cậu ta bình thường
vụng về, lại thích ngắm trai đẹp, nhưng mà tôi nhìn ra cậu ta vẫn luôn ủng hộ
anh!】
“Tôi ôm cậu vào phòng tắm ——”
Jung Yunho vội vàng định đứng dậy, Kim
Jaejoong lại ôm lấy cổ hắn, không nói gì lắc đầu, dù mặt cố gắng nở nụ cười
nhưng không cách nào che giấu bi thương trong đôi mắt kia.
“Jung Tổng hành, em…” Nụ cười giả bộ của cậu
đã vỡ tan, trên mặt chỉ còn lại tái nhợt, “Ngày mai em sẽ rời khỏi đây cùng Oguri
Shun.”
3 comments :
Oh, ss nhìn thế nào cũng ko ra Oguri Shun đã làm gì ko phải với với Jae Joong? Đây là một kế hoạch phải ko em?
@sakura1610 Dạ vâng, part sau sẽ giải thích ngay thôi mà. Bạn Oguri Shun quân tử lắm.
Gin đại nhân, trong vòng 1 tiếng nữa cô ko ra chap mới thì tui sẽ tìm đến tận nhà cô và kill cô. TT.TT
Post a Comment