Chapter 78
Có vài người dù râu cũng không cạo, nhưng khi
anh xuất hiện trước mặt bạn vẫn lóa mắt như thường.
So với bộ dạng sáng nay lúc rời giường, Jung
Yunho hiện tại như thay đổi thành một người hoàn toàn khác. Kim Jaejoong vô thức
vươn tay sửa sang lại hoa cài trước ngực anh.
Lúc này trong phòng chỉ còn hai người bọn họ,
Jung Yunho ngồi xuống ghế salon, ánh mắt rơi xuống dấu hôn lộ ra ngoài của Kim
Jaejoong.
Chân phải Kim Jaejoong đã giơ lên, nhưng nhìn
chiếc quần vest có giá xa xỉ mà Jung Yunho đang mặc, lại không nhẫn tâm đạp.
Cậu chỉ cổ mình, phàn nàn: “Tự cậu xem đi, đều
tại cậu cả!”
Vết hôn này diện tích quả thật hơi lớn, làn da
Kim Jaejoong vốn trắng hơn người bình thường. Nếu như đang ở nhà, dù toàn thân
Kim Jaejoong đầy dấu hôn, Jung Yunho cũng sẽ không để ý; nhưng trước mắt bao
người, vết cắn của mình bị người vây xem… Tư tưởng của anh còn chưa cởi mở được
đến mức đấy.
“Màu đậm vậy à?” Jung Yunho kéo Kim Jaejoong ngồi
xuống bên cạnh mình, vuốt ve vết đỏ này, “Hay là mặc áo bên trong?”
“Bộ vest này không mặc sơ mi bên trong được,
khó coi chết mất!”
“Vậy thì đổi bộ khác.”
“Không được.”
Cậu nói không là không, thà rằng mặc như vậy ra
ngoài cho mọi người vây xem cũng không thể mặc trang phục xấu để đi thảm đỏ.
Jung Yunho rất sợ suy nghĩ của mình biến thành
sự thật, hiện giờ anh chỉ muốn cởi áo khoác ra bọc chặt lấy Kim Jaejoong.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đặc biệt là trong
thời điểm thế này, nhân viên phụ trách thông báo chạy liên tục gọi người. Kim
Jaejoong đột nhiên thở dài một hơi: “Thôi được rồi.” Sau đó liền lấy di động gọi
cho nhân viên trang điểm.
Trên ngực cậu vốn đã có một hình xăm rất lớn,
hiện tại để phối hợp với hình xăm kia, nhân viên trang điểm vẽ thêm hoa văn
tinh xảo, cuối cùng là một mặt trời màu vàng ở chỗ dấu hôn.
Mặt trời là do Kim Jaejoong tự mình yêu cầu vẽ,
không nghĩ tới vẽ xong lại rất hợp với màu sắc của lễ phục. Vốn làn da trắng của
cậu đã rất hút mắt, lại thêm hình xăm, càng tăng thêm sự gợi cảm của cậu.
Jung Yunho nhịn không được cầm di động chụp ảnh
cậu. Trong phòng không có người ngoài, anh hoàn toàn không chút kiêng kị, biểu
cảm thân mật đúng như khi ở bên người yêu.
“Chụp mấy bức rồi? Đưa tớ xem nào.” Kim
Jaejoong vươn tay đòi điện thoại của Jung Yunho. Kỳ thật trước kia Jung Yunho rất
ít khi selfie, nhưng Kim Jaejoong lại thích, từ khi hai người quay lại với
nhau, trong điện thoại của Jung Yunho toàn hình selfie của Kim Jaejoong. Có cái
là anh chụp, cũng có cái là Kim Jaejoong chụp.
Màn hình điện thoại là ảnh Kim Jaejoong nằm
trên ghế salon ngủ. Hôm đấy cậu uống rượu, hai má đỏ bừng, Jung Yunho nhìn thấy
liền dùng di động chụp vài tấm.
Kim Jaejoong xóa vài tấm ảnh xấu nhất đi, hỏi:
“Chúng ta đi thứ mấy?”
Jung Yunho nhìn đồng hồ: “Thứ mười ba, còn mười
lăm phút nữa.”
Stylist sửa sang lại trang phục lần cuối cho
hai người, nhân viên tới thông báo xe đã đợi ở cửa ra vào, Kim Jaejoong đưa di
động cho trợ lý, trước lúc lên xe lại uống thêm một ngụm nước.
Khu nghỉ ngơi cách thảm đỏ cũng tương đối xa,
lái xe mất chừng năm phút.
Đi trước bọn họ là một đạo diễn Nhật Bản. Giải
tượng vàng X từ trước đến nay rất ít khi trao cho người Nhật Bản, hơn nữa fan
cũng không hề nhiệt tình, MC cố nói vài câu cho bầu không khí đỡ tẻ nhạt, đợi đến
khi vừa hết thời gian liền để khách mời đi. Vậy nên khi xe của Kim Jaejoong
cùng Jung Yunho dừng ở cuối thảm đỏ, MC cũng kích động vô cùng.
Lúc cửa xe còn chưa mở, khán giả chưa nhìn ra
bên trong là ai. Nhưng trong đám người đứng hai bên thảm đỏ, có hơn phân nửa
đang cầm lightstick đỏ, còn rất nhiều người mang theo banner Jung Yunho và Kim
Jaejoong, giơ cao trên đầu.
Cửa xe bên trái mở ra trước, Jung Yunho xuống
xe xong liền đứng chờ, động tác của anh khiến ánh mắt mọi người tụ tập vào cửa
xe bên phải. Mọi người đều biết người hợp tác của Jung Yunho hôm nay vì bận việc
nên không thể tới, người hợp tác mới là ai tất nhiên thành tiêu điểm của sự chú
ý.
“A a a a a a a!”
Kim Jaejoong vừa mới cúi người bước chân ra,
đám người liền gào lên. Phóng viên sớm đã bị chen ra ngoài, những vị trí tốt nhất
ở hai bên thảm đỏ đều bị fan nhiệt tình chiếm mất.
Máy ảnh, điện thoại, rất nhiều người còn vẫy
lightstick màu đỏ trong tay, dùng sức vươn tay về phía thảm đỏ.
Jung Yunho là nam chính trong phim của Kim
Jaejoong, trước mắt bao người, anh chủ động cúi người mời cậu, nhân viên công
tác nhanh chóng tản ra, ba người quay phim đứng ở trước, sau, và giữa thảm đỏ.
Nếu không tính khách quý trao giải, vậy hai người
chắc chắn là nổi bật nhất đêm nay.
“Hiện tại người đang đi trên thảm đỏ là đạo diễn
tài năng Kim Jaejoong của chúng ta cùng anh Jung Yunho, năm nay tác phẩm《Khúc
chuyện xưa》của họ đã đạt được doanh thu rất đáng kinh ngạc.”
MC đứng cuối thảm đỏ, cao giọng giới thiệu, “Hai anh, mời hai anh bắt tay với
fan đi. Các bạn fan đáng yêu của chúng ta đứng đợi ở đây từ chiều rồi đấy.”
Kim Jaejoong cùng Jung Yunho đúng lúc đi đến giữa
thảm đỏ. Nghe được lời đề nghị của MC, bầu không khí lập tức nóng hơn hẳn, rất
nhiều người cất điện thoại đi, nhao nhao vươn tay ra, hô to tên hai người.
“Bên trái trước nhé?” Kim Jaejoong nở nụ cười,
nhỏ giọng hỏi.
Jung Yunho khẽ gật, rất lịch sự dẫn Kim
Jaejoong đi về phía bên trái.
Đám người phía bên trái lập tức hét ầm ĩ, dải
phân cách phía trước có nguy cơ bị phá vỡ, nhân viên bảo an vội vàng đi tới
ngăn cản. Kim Jaejoong từ trước đến nay rất chịu khó chào hỏi fan, người còn
chưa đi tới đã vươn tay ra bắt tay với mọi người. Mấy cô gái kia cầm lấy tay cậu
liền không chịu buông, Kim Jaejoong cũng không đành lòng bỏ ra, vì vậy càng
ngày càng có nhiều người cầm lấy tay cậu, cuối cùng chỉ có thể khom lưng phối hợp
mọi người.
Tuy quá mức điên cuồng, nhưng nghĩ tới đây là
fan mình, Kim Jaejoong lại mềm lòng. Cậu cười chào hỏi mọi người, mỉm cười với
từng người gọi tên cậu.
Jung Yunho đột nhiên tiến về phía trước, vỗ vỗ
lên những cánh tay đang bắt lấy tay Kim Jaejoong.
“Ahhhhhhh! U-know! U-know!”
“Oppa!!!!”
“U-know oppa sa rang hae! Oppa phải thật hạnh
phúc với Jaejoong oppa đấy!!!”
Jung Yunho vẫn giữ vững nụ cười dịu dàng, nhưng
khi nghe được câu nói này, đáy lòng đột nhiên giật mình, không khỏi đưa mắt tìm
kiếm người vừa nói lời này. Cô bé kia thấy thần tượng nhìn mình, kích động đến không
nói lên lời. Jung Yunho gật đầu với cô bé, trả lời: “Tất nhiên rồi.”
Người rất đông, không mấy ai biết rõ tình huống
ấy, nhưng Kim Jaejoong lại nghe được. Cậu liếc nhìn Jung Yunho, anh đang trò
chuyện với fan, biểu cảm trên gương mặt vừa chăm chú lại vừa dịu dàng.
Giao lưu chừng nửa phút, không đợi MC thúc giục,
Jung Yunho liền gọi Kim Jaejoong tiếp tục đi về phía trước. MC chạy tới cuối bậc
thang nghênh đón bọn họ, Kim Jaejoong cùng Jung Yunho lần lượt kí tên xong liền
đứng để mọi người chụp ảnh, đang ở lễ trao giải rất long trọng, phóng viên cũng
không dám đưa ra yêu cầu quá phận. Cuối cùng Jung Yunho chủ động khoác vai Kim
Jaejoong, tư thế vừa giống bạn bè, vừa giống người yêu lại khiến mọi người hét ầm
ĩ.
MC đứng cuối thảm đỏ cười nói: “Hai vị, mời hai
anh tiến đến bên này. Các bạn phóng viên thân mến, lát nữa chúng tôi sẽ dành thời
gian cho mọi người chụp ảnh phỏng vấn, hiện giờ mời mọi người về khu vực của
riêng mình được không? Cảm ơn mọi người.”
Nhân viên đưa micro cho hai người, Kim Jaejoong
cầm micro cả buổi không nói một câu, chỉ cười liên tục.
Fan kỳ thật cũng đã sớm quen với cậu như vậy, không
ý kiến gì. Cậu cười, fan bên dưới cũng cười theo, sau đó Jung Yunho cũng nhịn không
được bật cười, hình ảnh này khiến MC vốn dày dạn kinh nghiệm cũng nhếch khóe
môi.
“Đạo diễn Kim hình như rất thích cười.”
Kim Jaejoong cúi đầu, có chút ngại ngùng, trả lời:
“Là vì các bạn ấy.” Vươn ngón tay chỉ fan bên dưới, ra vẻ phàn nàn: “Lần nào
nhìn thấy các bạn, tôi đều rất ngại ngùng, các bạn thật sự quá nhiệt tình.”
Fan bên ngoài lập tức hét lên.
“Đúng không, như vậy thật sự rất dễ khiến tôi
ngại.” Kim Jaejoong vẫy tay với mọi người, “Chào mọi người, lâu rồi không gặp,
nhớ tôi không?”
“Nhớ!!!”
“Tôi cũng rất nhớ mọi người, mọi người có đi
xem《Khúc
chuyện xưa》không?”
“Có!!!!!!”
Kim Jaejoong nở nụ cười thật tươi, giọng mang
theo chút yêu chiều nói với mọi người: “Ngoan.”
Nhắc đến 《Khúc chuyện xưa》,
MC liền thuận thế kéo chủ đề sang Jung Yunho: “Tạo hình của anh Jung Yunho hôm
nay thật sự quá xuất sắc, fan ở đây đều phải hét lên vì anh đấy.”
Jung Yunho rất lịch sự cười cười, khách sáo đáp
lời.
“Vậy anh có tin rằng mình sẽ giành được giải
thưởng hôm nay không? Hiện giờ anh đang nhận được nhiều sự ủng hộ nhất, hơn nữa
hôm nay có rất nhiều fan điện ảnh tới.”
Câu hỏi này luôn là câu hỏi yêu thích của truyền
thông, nhưng cũng là câu hỏi mà các ngôi sao ghét nhất, dù bạn trả lời như thế
nào cũng không ổn. Nói không tin thì có vẻ hạ thấp thân phận, nói tin chẳng may
không lấy được thì xấu mặt.
“Hỏi tôi có tin mình hay không, không bằng nói
tôi có tin tưởng tác phẩm không. Những tác phẩm gần đây của đạo diễn Kim
Jaejoong đều rất nổi tiếng, tôi rất tin tưởng đạo diễn Kim.” Jung Yunho vỗ vỗ
tay Kim Jaejoong, cười nói: “Nhân đây, tôi xin cảm ơn đạo diễn Kim luôn, cảm ơn
cậu đã mời tớ quay《Khúc chuyện xưa》“.
Đáng ghét, lại khen cậu trước mặt mọi người.
Kim Jaejoong khẽ cong miệng, nụ cười ngọt ngào
tuôn ra từ tận đáy lòng.
“Là diễn xuất của cậu rất tốt, không liên quan
tới tớ.”
“Nhưng qua lần hợp tác này, tớ đã học được rất
nhiều.”
Bên dưới đột nhiên có người hô: “Oppa nhất định
phải hạnh phúc đấy!”
Bởi vì giọng nói quá lớn, tất cả mọi người liền
quay sang, MC còn chưa kịp nói gì, Kim Jaejoong đã đáp lời trước.
“Oppa chắc chắn sẽ hạnh phúc rồi, mọi người
cũng phải sống thật hạnh phúc nhé.”
No comments :
Post a Comment