Chapter
81
Ba ngày cuối
cùng quay phim ở Hồng Kông, đoàn làm phim《Cô đơn nửa đời》gặp khó khăn
lớn nhất từ trước đến nay. Hai nhân vật nam chính tiến vào trạng thái ngủ đông,
một người ngồi trên ghế, buồn bực yên lặng hút thuốc, một người khác nóng nảy
bước ra cửa.
Tất cả mọi
người đều là những nhân viên rất chuyên nghiệp, giờ phút này để thuận tiện cho
việc quay phim, cả trường quay chỉ có hai vị đạo diễn, người quay phim, người
chỉnh ánh sáng và hai nhân vật chính. Nhưng quá trình quay phim bị trì trệ, người
quay phim và người chỉnh áng sáng đã ra ngoài, bốn người còn lại đứng trong trường
quay nhìn nhau.
Park Yoochun
đã hút đến điếu thứ ba, Kim Jaejoong thấy gã định cầm bật lửa, đột nhiên nói: “Được
rồi, đừng hút nữa.”
“Em ra ngoài
uống ly cà phê.” Park Yoochun đứng lên đi ra ngoài, lúc đi ngang qua Shim
Changmin còn nhìn cậu một cái.
Nhiệm vụ hôm
nay kỳ thật vô cùng đơn giản, chỉ có bốn cảnh quay trên giường. Kim Jaejoong đã
rất quan tâm tới bọn họ, bỏ cảnh khó nhất đi, ba cảnh còn lại chỉ cần dựa vào
góc quay là được. Trước lúc quay, cậu đã thông báo rõ ràng với Park Yoochun và
Shim Changmin, mọi người cũng đều biết cả, nhưng khi máy quay và ánh sáng vừa sẵn
sàng, Shim Changmin liền bật cười liên tục. Cười xong thì thôi, thật vất vả
quay được cảnh đầu tiên, cảnh thứ hai phải quay đối mặt, giờ thì bầu không khí
cả trường quay không thể nào khống chế được nữa, hai người đàn ông nhìn nhau, sự
xấu hổ này quả thật là trước nay chưa từng có.
Shim Changmin
vẫn cho rằng da mặt mình rất dày, đặc biệt cậu cũng không có ý kiến gì với đồng
tính luyến ái. Nhưng hôm nay gặp Park Yoochun mới biết, da mặt có dày đến mấy
cũng không có tác dụng, cậu chỉ có thể không ngừng cười để che giấu sự xấu hổ.
“Lúc em quay
quảng cáo đồ lót ở Mĩ không phải rất dễ dàng sao, vừa vào phim của anh đã sợ
như vậy rồi à?” Kim Jaejoong chưa bao giờ hút thuốc trong trường quay, mở bình
giữ ấm uống một ngụm nước.
Shim Changmin
không cách nào trả lời, cậu chỉ biết lúc trước mình không lựa chọn đổi nghề
sang làm diễn viên là một quyết định rất đúng đắn, cậu không phải một diễn viên
tốt, vì cậu không thể nào quên được bản thân mình.
Kim Jaejoong bảo
phó đạo diễn đi ra ngoài, sau đó đi tới cạnh cửa, đạp vào bắp chân Shim
Changmin một cái. Không nặng, nhưng Shim Changmin giờ chỉ mặc quần đùi, cú đá
kia trực tiếp đập thẳng vào da thịt.
“Em có làm được
không hả, em với Yoochun thân như vậy, không phải chỉ để hai người ôm hôn thôi
sao, có khó như vậy không hả! Em không thể coi cậu ta là con gái à? Em còn giả
bộ gì với anh nữa hả! Lúc 15, 16 tuổi đã biết trốn trong phòng xem phim heo rồi,
giờ chẳng lẽ còn không biết!”
Shim Changmin
liếc mắt nhìn cậu, nhướn mày trả lời: “Nói như kiểu anh cũng không xem phim ấy.”
Kim Jaejoong há
miệng, nhớ lại, khi đó hình như đúng là Shim Changmin download phim về rồi mọi
người cùng nhau xem.
Vậy nên nói vỏ
quýt dày có móng tay nhọn, Kim Jaejoong một khi đã mở miệng khẩu chiến thì chẳng
mấy khi thua, nhưng khi đấu võ mồm với Shim Changmin, Shim Changmin lúc nào
cũng có thể dùng một câu vô cùng đơn giản chặn họng cậu cả buổi.
Vì vậy cậu lại
nhấc chân lên, lần này Shim Changmin né được. Chân cậu đang giơ lên lại đứng khựng
tại chỗ, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
“Vậy em nói
đi, em đến cùng là ngại cái gì?”
Shim Changmin
dựa vào giường, tránh nặng tìm nhẹ: “Em không ngại, em chỉ là diễn không tốt
thôi.”
“Vậy đừng có
diễn nữa, em coi cậu ta là phụ nữ là được! Trực tiếp đè luôn!”
Shim Changmin
trừng to mắt, không tin nổi: “… Hyung, anh bảo em đè Yoochun?”
“Anh không có
ý đó!”
“Vậy ý anh là
sao?”
Lông mi Kim
Jaejoong giật giật, nhảy lên giường, túm lấy cổ áo Shim Changmin, giận giữ quát:
“Cái thằng này, đừng có khua môi múa mép nữa!”
Shim Changmin
diễn mãi không xong, trong lòng đã loạn như cào cào, thật sự không có tâm trạng
ầm ĩ với cậu, vì vậy đẩy cậu ra, thở dài: “Em giờ làm gì có tâm trạng khua môi
múa mép với anh, em thật sự không diễn được! Em vừa nhìn thấy anh ấy… Em vừa nhìn
thấy anh ấy, đầu óc liền loạn hết lên.”
“Em loạn cái
gì? Chẳng lẽ em thích Park Yoochun?”
Shim Changmin
sửng sốt, lời nói Kim Jaejoong chỉ là vô tâm, nhưng cậu nghe lại có tâm trạng
khác. Cậu hiện giờ hối hận vô cùng, tại sao lại đồng ý diễn vai này, trên hợp đồng
cũng không nói rõ sẽ có cảnh trên giường, nếu cậu sớm biết có việc này, dù chết
cũng sẽ không đồng ý.
Trong lòng cậu
cũng đang nghẹn một ngọn lửa, cậu đã rời khỏi giới giải trí lại bị bắt đi đóng
phim, phim còn về chủ đề đồng tính luyến ái, cuối cùng còn muốn cậu đóng cặp với
Park Yoochun!
Việc này nếu
nói cho Kim Heechul nghe, cậu chắc chắn sẽ bị cười chết mất.
Shim Changmin
đột nhiên hai mắt tỏa sáng, không sợ chết hỏi cậu: “Sao anh không bảo Heechul
hyung diễn?”
Kim Jaejoong lườm
cậu một cái: “Nếu để anh ấy diễn thì ai dám làm bạn diễn?”
“Có anh đó
thôi.”
Lần này bị đạp
là đùi Shim Changmin, sau đó cánh tay cũng bị dùng sức nhéo. Shim Changmin thật
sự không hiểu, vì sao một người đàn ông đã 35, 36 tuổi rồi vẫn còn giữ cách
đánh người của mấy cô gái tuổi đôi mươi, bị nhéo như thế này quả thật rất đau !
Shim Changmin
thật vất vả giải cứu cánh tay của mình, thuận tay đẩy Kim Jaejoong xuống giường,
sau đó chạy đến đằng sau màn hình giám sát, ngồi xuống, nhìn thấy Kim Jaejoong đang
đứng dậy định xông tới chỗ mình, lập tức khoát tay giảng hòa: “Hyung, hyung!
Chúng ta bàn chuyện nghiêm túc được không? Tạm thời đình chiến đã!”
Kim Jaejoong đẩy
cậu ra khỏi ghế đạo diễn, Shim Changmin liền đổi thành ngồi xổm, ngửa đầu nhìn Kim
Jaejoong.
“Vậy em nói
xem giờ phải làm sao? Dù sao còn lại hai cảnh nữa, em nhất định phải diễn xong
cho anh, tự em nói xem giờ phải làm thế nào!”
“Tìm người
đóng thế có được không?”
“Em có bệnh
à! Giờ là thời buổi nào rồi mà chụp mấy cảnh này còn cần anh tìm người đóng thế
cho em! Chuyện này mà truyền đi thì em xác định bị mọi người cười chết luôn!”
Lời này vừa
nói ra, Shim Changmin đã hối hận, một người đàn ông quay cảnh giường chiếu mà
còn phải tìm người đóng thế, quả thật rất mất mặt.
Kim Jaejoong thấy
cậu không nói lời nào, cuối cùng hỏi : “Có phải em đã xảy ra chuyện gì
đúng không, lúc em làm người mẫu ở Mĩ đã quay đủ loại quảng cáo rồi mà? Sao lại
có chuyện em không quay được mấy cảnh đơn giản này. ”
Shim Changmin
bực bội vuốt vuốt tóc: “Em nói là không phải em không quay được, nếu anh tìm một
cô gái cho em, anh xem xem em quay được ngay!”
Cuộc trò chuyện
đến đây thì dừng lại. Kim Jaejoong vắt chân, nhìn chằm chằm Shim Changmin chừng
hơn phút, sau đó đứng dậy, kéo Shim Changmin lên giường.
Shim Changmin
không biết cậu định làm gì, theo bản năng giữ chặt cổ áo: “Anh làm gì thế?”
Kim Jaejoong đè
lên trên người cậu, Shim Changmin cho là cậu muốn tiếp tục đánh nhau, vừa định
đáp trả, Kim Jaejoong liền cởi áo khoác. Trong trường quay có điều hòa, Kim
Jaejoong chỉ mặc một chiếc áo khoác, bên trong là áo lông, áo khoác cởi ra, chiếc
cổ trắng nõn cùng xương quay xanh liền đập thẳng vào Shim Changmin, cậu thầm
kêu không ổn.
Quả nhiên, một
giây sau, khí thế toàn thân Kim Jaejoong liền thay đổi, ánh mắt tập trung vào Shim
Changmin, sau đó vươn một tay sờ tai cậu, lại từng chút một trượt xuống.
Cậu định diễn
mẫu cho Shim Changmin.
Đáng tiếc Shim
Changmin không có cách nào tập trung cảm nhận diễn xuất của cậu, cậu bây giờ bị
Kim Jaejoong đè nặng, sợ hãi vô cùng. Hóa ra cậu còn không phải khổ nhất, Park
Yoochun diễn vai bị đè bên dưới còn khổ hơn, cảm giác này quả thật rất khó tưởng
tượng.
Ngón tay Kim
Jaejoong đã trượt xuống vai cậu, Shim Changmin không kìm nén được nữa, nhắm chặt
mắt: “Em xin anh đó hyung, em diễn được rồi, anh mau dừng lại đi có được không!”
“Đừng nhúc
nhích. ” Kim Jaejoong cúi đầu xuống, dán vào tai cậu nói khẽ, “Nếu ngại thì nhắm
mắt lại.”
F*ck !
Tâm trạng Shim Changmin lúc này đã không cách nào dùng ngôn từ để miêu tả, vì
sao lời thoại từ miệng Kim Jaejoong phát ra lại khiến người sởn hết cả gai ốc
lên thế này rồi! Cậu thật sự quá ngu ngốc, đáng lẽ lên biết quý trọng thời gian
diễn với Park Yoochun lúc trước!
“Hyung, em thật
sự có thể diễn được mà, anh cho em thêm một cơ hội nữa đi, anh mau đứng lên đi!”
Tay Shim
Changmin đã bắt lấy cánh tay Kim Jaejoong, đang định đẩy cậu ra, đột nhiên cửa
bị mở. Trường quay rất yên lặng, tiếng mở cửa nghe rõ ràng vô cùng, trên người Shim
Changmin ngoài áo khoác cũng chỉ có quần đùi.
Jung Yunho nhìn
hình ảnh trước mặt mình chừng hai giây, vung tay đóng sầm cửa lại, nhanh chóng
đi đến trước giường kéo Kim Jaejoong ra khỏi Shim Changmin, nhặt áo khoác Kim
Jaejoong vứt xuống đất, bao chặt lấy người cậu.
Shim Changmin
nhìn thấy biểu cảm của Jung Yunho, cũng lười giải thích. Vừa rồi ai nhìn cũng
biết là đang diễn mẫu, quan trọng nhất định Jung Yunho người này có đôi khi không
hề có nguyên tắc, chủ yếu là tại Kim Jaejoong!
Kim Jaejoong không
nhìn thấy lửa giận trong mắt Shim Changmin, cậu đang giẫm một chân trên chân Jung
Yunho, chân còn lại đang đi giày. Jung Yunho ôm cậu, nhưng ánh mắt lại nhìn Shim
Changmin, nửa ngày sau mới nói: “Có lạnh không hả, mau mặc quần áo vào.”
Shim Changmin
nghĩ một lát, cuối cùng vẫn giải thích: “Jaejoong hyung vừa mới làm mẫu cho em
xem.”
“Ừ.”
“Chỉ vừa mới
bắt đầu thôi.”
Lần này Jung
Yunho không thèm đáp lời luôn, kéo Kim Jaejoong ngồi xuống ghế, bản thân mình
thì cởi giày ngồi xuống giường, kéo lấy cánh tay Shim Changmin nói: “Để anh dạy
em.”
F*ck! F*ck!
F*ck! Shim Changmin nghe Jung Yunho nói vậy vội vàng ngồi bật dậy. Cậu thật sự không
thể tiếp tục ở đây nữa, hai kẻ tâm thần này!
Cậu vịn tường
nhanh chóng đi giày, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lao ra cửa, Kim Jaejoong chặn
cậu giữa chừng: “Em muốn đi đâu? Cả đoàn làm phim đều đang chờ ở đây, em còn không
học cho xong đi!”
Shim Changmin
không muốn nói nhiều với cậu, cố gắng bình tĩnh lại: “Được rồi, lát quay luôn
đi, lần này em nhất định không có vấn đề gì, nhưng giờ em muốn ra ngoài hít thở
không khí.”
Shim Changmin
đã nói là giữ lời, Kim Jaejoong thở phào, tin tưởng cậu có thể diễn, vì vậy quyết
đoán cho cậu đi.
Bên kia Jung
Yunho tựa vào chỗ vừa rồi của Shim Changmin, vươn hai tay với Kim Jaejoong.
Kim Jaejoong đi
tới, trực tiếp ngồi lên đùi anh. Cậu không để ý tâm trạng của Jung Yunho không ổn,
bắt đầu phàn nàn: “Cậu không biết đâu, từ sáng đến tận trưa quay mỗi cảnh này, lãng
phí bao nhiêu thước phim của tớ, tớ sắp bị hai người kia làm cho phát điên rồi.
Lần này còn quay không được nữa, tớ nhất định phải chỉ dạy tận tay!”
Jung Yunho cầm
lấy tay cậu vòng qua cổ mình, nghiêng đầu cọ cọ mặt cậu: “Dạy như thế nào?”
“Như thế này.”
Kim Jaejoong quay người tựa vào người Jung Yunho, ngón tay trượt vào trong quần
áo anh, “Cậu cũng muốn học sao? Vua màn ảnh Jung Yunho.”
Bầu không khí
rất tốt, Jung Yunho hưởng thụ cười: “Được, cậu dạy tớ.”
Kim Jaejoong giật
giật lông mày, tay nhéo anh một cái: “Thần kinh.”
Jung Yunho ôm
lấy cậu, ngồi thẳng người dậy hôn cậu: “Tên xấu xa.”
No comments :
Post a Comment