Extra 1: White Day – Đêm Thất tịch
Part 3
Kim Junsu lắc
đầu, động tác đáng yêu vô cùng khiến trường quay lại sôi trào.
“Vậy mời hai
người đứng bên này.” Chu Đồng vội vàng dẫn hai người tiến lên trước vài bước,
“Chúng ta cùng quay trở lại thảm đỏ nào.”
Hà Quýnh cố ý
nhìn xuống kịch bản trong tay, cao giọng nói: “Khách mời kế tiếp chính là —— Đạo
diễn Kim Jaejoong cùng nam chính Jung Yunho! Xin mời!”
“Ah ——!!!” Tiếng
la hét lần này thật sự rất đáng sợ! Hà Quýnh hiển nhiên đã bị khán giả dọa sợ,
tuy phần này đã có trong kịch bản chương trình từ trước, nhưng phản ứng mãnh liệt
đến mức này thì rõ ràng không nằm trong phạm vi dự đoán của anh. Mấy cô bé này
sao giọng lại to vậy! Thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Chu Đồng miệng
cười ngoác đến tận mang tai, lúc Kim Jaejoong cùng Jung Yunho bắt đầu bước xuống
bậc thang, cô cùng với hơn nghìn khán giả trong trường quay cùng nhau vỗ tay
hoan hô nhiệt liệt.
Hà Quýnh ra vẻ
bị kích động đến run cả người, thật lòng giơ ngón trỏ về phía khán giả.
Những người
đã từng xem buổi công chiếu phim đầu tiên đều biết, ngày đó là Kim Jaejoong cầm
tay Jung Yunho đi thảm đỏ. Hôm nay Kim Jaejoong ăn mặc khá đơn giản, một chiếc
áo lông màu xanh phối hợp với quần trắng bó sát người, cậu đứng cạnh Jung
Yunho, chẳng khác nào chàng trai tuấn tú tuổi đôi mươi. Jung Yunho lại mặc
vest, áo sơ mi trắng, vest đen, trang phục được cắt may tỉ mỉ làm nổi bật đường
cong hoàn mỹ của anh, cả người anh tỏa ra sức quyến rũ chín chắn của người đàn
ông trưởng thành, khiến biết bao cô gái trong trường quay tim đập thình thịch.
Kim Jaejoong
không khoác tay trái vào tay Jung Yunho, trước lúc hai người xuất hiện, Jung
Yunho đã bảo cậu làm như vậy, nhưng Kim Jaejoong không phối hợp, vì vậy Jung
Yunho liền cầm lấy tay cậu, dắt cậu đến trước mặt mọi người.
Bậc thang
không nhiều lắm, chỉ chừng hơn mười bậc, nhưng lúc này, tất cả mọi người đều
như ngừng thở, thậm chí có người còn bất giác nắm chặt hai tay, các cô nhìn chằm
chằm vào hai người giữa sân khấu, họ một đen một trắng, một người bả vai dày rộng,
vững chãi như núi cao, người kia lại dịu dàng đáng yêu, đường nét khuôn mặt đẹp
đến chói mắt đang bất giác nhuộm một tầng đỏ ửng.
“Đáng yêu
quá! Đáng yêu quá!!!”
“Ah ah ah
ah!!!! Không chịu được nữa rồi, muốn khóc quá!”
“YunJae…”
Chu Đồng đột
nhiên vươn tay về phía khán đài, làm động tác “suỵt”, mọi người hiểu ý, cố gắng
kìm nén không để bản thân tạo ra tiếng động quá lớn.
Kim Jaejoong đã
lăn lộn trong giới giải trí gần hai mươi năm, dù trong lòng không muốn nhưng
trước mặt mọi người, cậu vẫn cố gắng thể hiện sự chuyên nghiệp của mình, vì vậy
khi đi đến giữa bậc thang, cậu chủ động rút tay ra khỏi tay Jung Yunho, sau đó
rất tự nhiên khoác tay anh.
Jung Yunho đi
đến giữa sân khấu, khí thế quá mức mạnh mẽ, đặc biệt là chiều cao 1m86 của anh,
đứng trước mặt Hà Quýnh thật sự rất chênh lệch.
Hà Quýnh cố ý
lấy mình ra đùa giỡn, chủ động thừa nhận: “Tôi thật sự không muốn đứng ở chỗ
này, tôi cảm thấy áp lực của mình quá lớn!”
Jung Yunho cười
ngại ngùng.
Chu Đồng hỏi:
“Chiều cao chính xác của anh là bao nhiêu vậy?”
“186.” Jung
Yunho đáp, “Lúc không đi giầy.”
Hà Quýnh “Oa”
một tiếng, lại hỏi Kim Jaejoong bên cạnh: “Vậy anh Kim Jaejoong thì sao? Tôi thấy
anh cũng rất cao mà.”
Kim Jaejoong
kinh ngạc nhìn anh, không hề nghĩ tới mình sẽ bị hỏi cái này.
“… Ừm… Tôi…”
Kim Jaejoong do dự một hồi, ánh mắt bất an nhìn Jung Yunho, “Chiều cao của tôi
là 180.”
Hà Quýnh
không khỏi nhướn mày, con số này hiển nhiên không thuyết phục cho lắm, mọi người
ai cũng có thể nhận ra chiều cao hai người chắc chắn không chỉ chênh lệch nhau
6cm, Kim Jaejoong chỉ đứng đến tai Jung Yunho, nói cậu cao 178 thì còn có khả
năng.
Jung Yunho đột
nhiên chen ngang: “Đấy là khi cậu ấy đi giày.”
Hà Quýnh hiểu
ra gật đầu, cả trường quay cũng xôn xao theo. Tiếng xôn xao này không hề mang
theo sự ác ý, tất cả mọi người dùng ánh mắt “hiểu rõ” nhìn hai người trên sân
khấu, mang theo ham muốn vạch trần hai người một cách mãnh liệt.
Dựa theo
trình tự thì phải phỏng vấn đạo diễn trước.
“Chúng ta sẽ
bắt đầu với anh Kim Jaejoong nhé, xin mời đạo diễn Kim giới thiệu qua cho mọi
người về bộ phim《Khúc chuyện xưa》!”
Kim Jaejoong
tay phải vẫn còn đang khoác tay Jung Yunho, Chu Đồng vừa định cầm micro thay cậu,
đúng lúc thấy Jung Yunho bước lên trước một bước, đưa micro đến bên miệng Kim
Jaejoong, không xa không gần, khoảng cách phù hợp vô cùng.
“Đầu tiên,《Khúc
chuyện xưa》kể về chuyện tình xảy ra ở Thượng Hải, Trung Quốc hơn 100 năm trước,
trong thời loạn lạc, khi đối mặt với tình yêu, hai người có thái độ khác nhau,
sau bao băn khoăn trăn trở, nam chính nữ chính đã đưa ra lựa chọn khác nhau.
Đây là một câu chuyện khá buồn, nhưng ẩn chứa rất nhiều điều ý nghĩa bên trong,
tôi hi vọng mọi người xem xong có thể cảm nhận được điều tôi muốn truyền tải,
tôi đã gửi gắm thông điệp vào rất nhiều tình tiết, có thể nói là rất chi tiết, tỉ
mỉ.《Khúc chuyện xưa》thật
sự là một bộ phim xứng đáng với thời gian bạn bỏ ra, mọi người nhất định phải
đi xem đấy!” Kim Jaejoong nói xong còn nghịch ngợm nháy mắt với khán giả bên dưới,
“Các bạn đã xem hết chưa?”
“Rồi ạ ——!!!”
Câu trả lời đồng thanh trước sau như một, Hà Quýnh cũng chẳng buồn nghiên cứu
xem các cô đã tập luyện trước hay chưa.
Kim Jaejoong thỏa
mãn gật đầu, xấu hổ cười.
Nhưng vấn đề
là tại sao cậu lại xấu hổ, mọi người chỉ nói là đã đi xem phim của cậu thôi mà.
Chu Đồng đứng bên cạnh cũng cười ngây ngô, Hà Quýnh nhịn không được nhắc nhở
cô: “Cô có vấn đề gì muốn hỏi đạo diễn Kim không?”
Chu Đồng chợt
phản ứng lại, gật đầu lia lịa: “Đạo diễn Kim, anh xem tôi có thể đóng vai nào trong
phim không? Nhân vật gì cũng được, kể cả diễn viên khách mời, gì tôi cũng diễn
hết!”
Kim Jaejoong nhìn
cô từ trên xuống dưới, “Cũng được, tôi sẽ mời cô làm nữ chính bộ phim tiếp theo
của tôi.” Chu Đồng hai mắt sáng rực, kích động định mở miệng, lại nghe Kim
Jaejoong nói một câu: “Tôi nói đùa thôi.”
Cả trường
quay liền cười vang.
Hà Quýnh ngay
lập tức kết thúc chủ đề này: “Ý đạo diễn Kim là Chu Đồng không phải hình tượng
nữ chính lý tưởng trong suy nghĩ của anh, vậy anh có thể tiết lộ cho chúng tôi
biết, khi anh chọn diễn viên thì có chọn theo tiêu chuẩn gì không? Đặc biệt là
tuyển chọn nam chính nữ chính, tôi nghe nói hai người này đều do anh tự mình
quyết định.”
Kim Jaejoong nhìn
thoáng qua Jung Yunho bên cạnh, Jung Yunho đang cười nhìn cậu, cậu suy nghĩ xem
có nên nói thật hay không, “Bình thường, tôi vẫn lấy nhân vật trong kịch bản
làm hình mẫu, đầu tiên phải có ngoại hình phù hợp, sau đó khí chất của diễn
viên cũng rất quan trọng. Có lẽ tôi là một đạo diễn khá khó tính, các nhân viên
thường xuyên phàn nàn với tôi như vậy.”
“Phàn nàn
tiêu chuẩn chọn diễn viên của anh quá hà khắc sao?” Hà Quýnh hỏi.
Kim Jaejoong suy
nghĩ một lát, nháy mắt lắc đầu: “Tôi không hà khắc, tôi chỉ nghiêm túc thôi.”
“Cái này không
thể nghe mình anh nói được, tôi hỏi các vị diễn viên của chúng ta có lẽ sẽ
chính xác hơn.” Hà Quýnh nhìn Chu Đồng một cái, Chu Đồng rất ăn ý dẫn Kim Junsu
cùng Tiễn Chanh ra giữa sân khấu, bốn người đứng thành một hàng, Kim Jaejoong đứng
ngoài cùng bên trái. Hà Quýnh đứng ngoài cùng bên phải, bên cạnh anh là Kim
Junsu. Kim Junsu có ngoại hình rất đáng yêu, rất thích hợp để hâm nóng bầu không
khí, Hà Quýnh quả thật là thích mê mệt nụ cười của Kim Junsu, từ lúc họ bước
lên sân khấu đến giờ, chỉ có mỗi mình Kim Junsu vẫn nở nụ cười suốt.
“Kỳ thật ba
người đứng ở đây hôm nay, tất cả đều không xuất thân từ diễn viên chính quy, họ
đã từng làm những việc khác trước khi trở thành diễn viên, chúng ta trước hết
hãy cùng trò chuyện với họ về những câu chuyện thú vị khi trở thành diễn viên,
được không?” Lúc này tất nhiên không thể hỏi theo thứ tự đứng, Hà Quýnh đi đến
trước mặt Tiễn Chanh, hỏi nam chính Jung Yunho đầu tiên: “Anh Jung Yunho kỳ thật
đã là một diễn viên rất chuyên nghiệp rồi, anh vừa mới nhận được một giải thưởng
rất danh giá, hơn nữa đây đã là lần thứ hai anh nhận được giải thưởng này.”
Chu Đồng cảm
thán: “Tác phẩm nào của anh ra rạp, tôi cũng đi xem! Tôi rất thích bộ《Comeback》hợp
tác với đạo diễn Vương Thực Duy! Lúc ấy tôi còn đến rạp xem lại mấy lần!”
Hà Quýnh cũng
từng xem bộ phim này, đáp lời cô: “Đúng đúng, tôi cũng rất thích bộ phim đó! Vậy
nên đây không phải là lần đầu tiên anh hợp tác với đoàn làm phim Trung Quốc
đúng không?”
Jung Yunho gật
đầu, sắp xếp ngôn từ một lát mới mở miệng trả lời: “Đây không phải lần đầu tiên
hợp tác, nhưng lần này đạo diễn cũng đến từ Hàn Quốc, vậy nên tôi đã giảm bớt
được rất nhiều khó khăn trong việc giao lưu.”
“Nhưng tôi
nghe nói để hoàn thành bộ phim một cách tốt nhất, anh vẫn rất chăm chỉ học tiếng
Trung.”
“Đây là điều
đương nhiên, tôi đã lựa chọn nghề này, vậy nhất định phải làm thật tốt.”
Hà Quýnh cảm thấy
trên người anh có khí chất gì đó nho nhã lịch sự vô cùng, nhưng chỉ thoáng qua
lại biến mất ngay, “Vậy lần này hợp tác với đạo diễn Kim Jaejoong, có chuyện gì
để lại ấn tượng sâu đậm cho anh không?” Hà Quýnh hỏi xong lại đột nhiên thêm một
câu: “Tôi nghe nói quan hệ của mọi người rất tốt đúng không? Tôi cũng biết vài
chuyện, mười năm trước chỉ chút nữa thôi là tôi có cơ hội gặp các anh trong chương
trình của mình.”
Lời này vừa
nói ra, không chỉ Jung Yunho mà ngay cả Kim Jaejoong cùng Kim Junsu đều kinh ngạc
nhìn sang.
Hà Quýnh giải
thích: “Công ty quản lý của DBSK đã từng đồng ý tham gia một chương trình giải
trí do tôi dẫn, nhưng sau đó, biên kịch lại thông báo với tôi, vì DBSK quá nổi
tiếng, vậy nên không có thời gian tham dự.” Anh nói như đùa, có lẽ thật sự có
chuyện này, nhưng chi tiết cụ thể chắc chắn không chỉ như vậy, Hà Quýnh quay xuống
khán giả, giới thiệu: “Tôi biết mọi người đều rõ cả, vừa rồi tôi đã bị tiếng
hét của các bạn chấn động, nhưng có một việc chắc chắn các bạn không biết!”
Anh cố ý kéo
dài thời gian, cười xấu xa, sau đó chỉ ba người đàn ông cạnh mình, bắt đầu đếm:
“Một, hai, ba, ở đây chỉ có ba người…”
Không đợi anh
nói xong, bên dưới liền như nổ tung, khán giả nháo nhào nhìn bốn phía, sớm không
còn tâm trạng nghe Hà Quýnh nói tiếp. Chu Đồng cùng Hà Quýnh vội vàng trấn an mọi
người, bảo mọi người ngồi xuống, đừng quá nóng vội.
Nhưng tình huống
này thật sự không thể nào bình tĩnh được, Hà Quýnh mắt thấy tình huống sắp vượt
ngoài tầm kiểm soát, trong lòng thầm lo lắng không biết phần sau chương trình
có thể tiến hành thuận lợi hay không.
“Mọi người
bình tĩnh lại đi ạ!”
Giọng nói này
như mang theo ma lực, lập tức trấn an hơn nghìn khán giả bên dưới, Hà Quýnh xoay
người nhìn lại, hóa ra là Jung Yunho nói. Anh đang cầm micro, đứng sau lưng Hà
Quýnh, dùng tiếng Trung mà anh đã chăm chỉ học tập để giúp hai vị MC duy trì trật
tự trong trường quay.
Có vài người
dường như trời sinh đã có khả năng lãnh đạo hơn hẳn người thường, Jung Yunho tựa
như một tòa núi cao vững chãi giữa sân khấu, anh nở nụ cười thản nhiên, lịch sự
khuyên bảo mọi người giữ yên lặng.
Thái độ của
anh như đang dỗ dành trẻ con, kiên nhẫn cùng dịu dàng của anh khiến mọi người
như quay trở lại 10 năm trước.
Có vài khán
giả vị trí ngồi ở phía trước, không biết tại sao đột nhiên bật khóc, bạn bè bên
cạnh tuy ôm lấy cô an ủi, nhưng mắt cũng ướt nước.
Jung Yunho chậm
rãi buông tay, anh trả lại sân khấu chính cho Hà Quýnh cùng Chu Đồng, bản thân
thì quay trở lại vị trí lúc trước của mình.
No comments :
Post a Comment