Chapter 5
Hàng
vạn fan hâm mộ đã tập trung, đứng đầy trong khán đài sân vận động lớn nhất
trong thành phố, do Lee Woondol chủ trì. Sự kiện này đã từng một lần bị hoãn
không tiếp tục nữa, nhưng về sau được tổ chức cũng không diễn ra định kỳ, cũng
không cố định người chủ trì. Vì thời gian tập hợp rất ngắn, chỉ có một tiếng đồng
hồ, lại ở một địa điểm khá ngẫu hứng, vậy nên chỉ có những nghệ sĩ lớn mới có
thể thu hút đến chục nghìn người đến buổi hòa nhạc này. Những nghệ sĩ đã từng
thành công tổ chức sự kiện này cũng không nhiều, cũng chỉ có tiền bối H.O.T
cùng Shinhwa mà thôi.
Từ
khi quyết định tổ chức buổi kêu gọi fan hâm mộ lớn như thế này, vì muốn thông
qua hoạt động này để cứu vãn DBSK, các thành viên đã gặp phải vô số những vấn đề
rắc rối.
Vượt
xa ngoài suy nghĩ của Yunho chính là Lee Soman đã đáp ứng thỉnh cầu của hắn,
nhưng lão cũng ra điều kiện, công ty không thể sắp xếp hay nhúng tay vào chuyện
này, tuy nhiên có thể phụ trách liên lạc các fan hâm mộ cùng bố trí nơi tổ chức,
nhưng mọi chi phí phát sinh sẽ do các thành viên trong DBSK chịu, hơn nữa lịch
hoạt động đã được xếp từ trước cũng không được phép hủy bỏ hay xáo trộn.
Chân
của Jaejoong đã tốt lên rất nhiều, ngoại trừ chuyện không thể nhảy, thì đi những
bước nhẹ thì không có vấn đề gì. Y căm hận cầm chiếc nạng quen thuộc bất đắc dĩ
phải dùng mấy ngày hôm nay, đi xuống phía dưới.
Khi
nghe Yunho nói công ty đã đồng ý tổ chức sự kiện này, trong đầu cả năm người chợt
bừng lên những hi vọng mới. Bọn họ nhanh chóng bàn bạc vạch ra kế hoạch làm thế
nào có thể kêu gọi sự ủng hộ của fans hâm mộ chỉ trong vòng một giờ sao cho hiệu
quả nhất. Junsu còn nghĩ tới nên mặc quần áo gì, nên dùng đồ trang sức gì cho
thật trang trọng.
“Công
ty có ý bảo chúng ta tự bỏ tiền cho sự kiện này…” Yunho vừa nói, cả bốn người
cùng khựng lại. Hàng vạn người đến tham dự, tiền thuê sân khấu, âm thanh, ánh
sáng, đến trang phục chưa cần tính cụ thể cũng đã đủ để ép họ không thở nổi nữa
rồi. Huống chi, sự kiện này không bán vé, thành công hay không hoàn toàn không
biết được. Nếu như lúc trước bọn họ còn có thể khẳng định chắc chắn sẽ làm được,
nhưng Jaejoong vừa gặp chuyện như vậy, đâu đâu cũng là anti fan của DBSK, thời
điểm nhạy cảm như lúc này, có bao nhiêu hi vọng thành công, trong tâm cả năm
người đều có chút e dè.
Nhìn
các anh em của mình cùng nhau trầm mặc, rốt cuộc Yunho cũng mở miệng: “Hyung
không biết thế nào nữa. Mọi người trước tiên nói xem, sự kiện lần này chúng ta
tổ chức hay thôi?”
Junsu
đơn thuần nhất, cũng thiếu kiên nhẫn nhất, thấy mọi người cùng im lặng, liền
nói: “Hyung, đây có phải là hi vọng cuối cùng của chúng ta?”
Yunho
nhìn Junsu, sau đó nghiêm trọng gật đầu.
Thanh
âm của Junsu lớn hơn: “Vậy thì không thể không làm. Chúng ta có đường lui sao?
Em mặc kệ mọi chuyện như thế nào, em cũng không muốn DBSK giải tán. Chúng ta
góp tiền lại, nếu không đủ em sẽ mượn của cha em.”
Yoochun
nhìn Jaejoong đang cúi đầu, thò tay khẽ giật áo Junsu. Yunho nhìn về phía
Yoochun: “Ý của em thế nào?”
Yoochun
mỉm cười: “Em có bao nhiêu sẽ mang ra hết.”
“Nhóc,
em thì sao?” Yunho lại quay sang hổi Changmin.
“Hyung,
em rất muốn ở lại, nếu bất kỳ ai phải rời khỏi DBSK, thực sự so với cái chết của
em còn khó chịu hơn…”
“Jaejoong…”
Jaejoong
giương mắt lên nhìn, y muốn nói gì đó lại bị Yunho ngăn cản: “Jaejoong ah, chuyện
lần này không chỉ vì một người, mà còn vì DBSK, cho nên, tớ mong cậu nên nghĩ kỹ
rồi nói.”
Những
lời Jaejoong muốn nói đều bị ứ đọng lại trong cổ họng, y há hốc mồm nhìn Yunho
nhưng cái gì cũng không nói được.
Yunho
nhìn Jaejoong: “Cả năm chúng ta đang nghĩ gì thì chính chúng ta đều hiểu, tuy cậu
lớn tuổi nhất nhưng có phản đối cũng không được. Được rồi, chuyện này quyết định
như vậy đi. Hyung sẽ nói với Lee Soman. Chúng ta đồng ý tự trả tiền cho mọi chi
phí.”
DBSK
tự trả tiền để kêu gọi hàng vạn Fans hâm mộ, tin tức này từ SM bắt đầu lan truyền
rộng rãi. Yunho xoay xở đến vã mồ hôi, bắt đầu chuẩn bị để ứng phó với mọi tình
huống có thể xảy ra, còn phải sắp xếp lịch trình của sự kiện lần này. Hắn rút
toàn bộ số tiền kiếm được từ những năm trước vốn đã đưa cho cha mẹ, mà cha mẹ
đã đem toàn bộ gửi vào ngân hàng tiết kiệm… Lúc đó mẹ hắn còn hay đùa rằng đây
là Yunho gửi để dành tiền lấy vợ. Lúc đó Yunho chỉ nghĩ sẽ mang số tiền đó ra
mua nhà mới, xe đẹp cho cha mẹ, thế nhưng cha mẹ cũng đã có cuộc sống yên ổn, lại
không gặp khó khăn về tài chính, cho nên số tiền Yunho kiếm được vẫn chưa hề động
đến. Lúc Yunho gọi điện cho cha mẹ hỏi số tài khoản tiết kiệm cùng mật mã, vì lấy
hẳn một số tiền lớn như vậy, cha mẹ băn khoăn hỏi thăm, Yunho cũng thành thật
nói hết, sẽ dùng số tiền này tổ chức sự kiện để cứu vãn DBSK. Hai người ở đầu
dây bên kia điện thoại đã trầm mặc rất lâu… Yunho gấp đến mức muốn khóc, trong
đầu bỗng nhiên nghĩ ngợi, dùng chính số tiền mồ hôi xương máu vất vả để đánh bạc,
cha mẹ hẳn sẽ không đồng ý… Nhưng ngay lúc Yunho sắp hết hi vọng, tiếng cha
Yunho từ đầu dây bên kia điện thoại truyền đến: “Ngày mai cha sẽ gửi sổ tiết kiệm
cho con…” Trong phút này, nội tâm Yunho bỗng nhiên sáng sủa hẳn lên… từ trước đến
giờ vẫn như vậy, nguyên lai cha mẹ rất hiểu hắn…
Buổi
tối, Yoochun ngồi kiểm kê lại thu nhập nhiều năm của mình. Lúc trước vì muốn đỡ
chi phí sinh hoạt cho mẹ và em trai, cho nên đã xén đi một chút, mà chính
Yoochun cũng có lúc phô trương, đã từng tiêu pha hoang phí. Về sau thu nhập nhiều
hơn, mà Yoohwan cũng thành nghệ sĩ trong Showbiz Hàn Quốc, Yoochun chưa từng có
gánh nặng về kinh tế, nhưng lúc này Yoochun cũng đã trưởng thành, hiểu được phải
tiết kiệm phòng thân, nhất là khi nhìn Yunho và Jaejoong chi tiêu chặt chẽ,
Yoochun cũng tự nhủ phải đưa mình vào khuôn khổ. Nhìn vào vài quyển sổ tiết kiệm
của chính mình, Yoochun cười rộ: “Được đấy! Park Yoochun, mày cũng là người biết
tính toán chi tiêu đó chứ!” Tự tán thưởng nhìn mình trong gương, Yoochun cầm sổ
tiết kiệm ra khỏi phòng. Yoochun mở cửa phòng, thấy một cậu thanh niên đã đứng
bên ngoài từ bao giờ. Cậu vẻ mặt thanh tú, lúc cười rộ lên thì cực kỳ hấp dẫn:
“Hyung ơi!”
“Yoohwan?
Sao em lại tới đây?” Yoochun để sổ tiết kiệm vào túi, cho Yoohwan vào nhà.
“Hyung
rất giỏi nha. Còn tổ chức sự kiện lớn như vậy!” Yoohwan rất tự nhiên, nằm dài
trên giường của Yoochun.
“Em
nha, ngồi không ra ngồi, nằm không ra nằm!” Yoochun ngồi bên cạnh Yoohwan, vỗ vỗ
lên đùi của em trai.
Thấy
Yoochun lảng tránh vấn đề, Yoohwan bỗng nhiên ngồi thẳng dậy: “Hyung, em có thứ
này cho hyung!”
“Hả?”
Thấy Yoohwan lấy ra từ áo khoác trong một quyển sổ, Yoochun hoảng hốt hiểu ra
em trai mình muốn làm gì.
“Yoohwan,
cái này tuyệt đối không được!” Thứ Yoohwan lôi ra quả nhiên là một quyển sổ tiết
kiệm, Yoochun kiên quyết từ chối.
“Hyung,
những năm trước… Hyung vẫn là tấm gương cho em. Bao nhiêu vất vả, khổ cực hyung
cũng không hề nói với em, hyung chỉ nói là anh rất tốt, được nhiều cô gái yêu
thích… Sau đó hát nhảy có thể kiếm tiền, ngoài lo cho mẹ và em, anh cũng chẳng
có chuyện gì khác… Đúng không? Nhưng khi em cũng là thực tập sinh từng bước đến
ngày hôm nay, em mới biết hyung đã phải trải qua những chuyện thế nào… Em không
phải muốn trả ơn hyung, mà là… Mà là em tin tưởng hyung nhất định sẽ thành
công!”
Yoochun
đỏ hoe mắt liền được Yoohwan ôm chầm lấy: “Hyung, em ít nhất vẫn có hyung,
nhưng những năm đó hyung làm gì có ai cơ chứ? Em rất muốn cảm ơn các anh ấy,
lúc em không có bên cạnh hyung, là các anh ấy đã thay em để ý hyung, giúp đỡ
hyung… Nhất là Jaejoong hyung, em và hyung giống nhau, cả đời đều thấy cảm kích
anh ấy. Hiện tại em có thể giúp đỡ các anh một chút như vậy, em thấy rất vui…”
“Yoohwan!”
Yoochun ôm chặt lấy cậu em trai, cảm thấy vô cùng xúc động.
“Nhận
đi hyung, đây là một chút tâm ý của em mà.”
Trong
vòng ba ngày, Yunho nhận được một số tiền lớn từ các thành viên góp lại. Không
ngoài dự kiến, số tiền Junsu đưa là nhiều nhất, còn của Jaejoong thì ít hơn. Bởi
vì nguyên nhân gia đình, Jaejoong phải chi tiêu khá nhiều, cho dù bình thường y
vẫn chi tiêu tiết kiệm, nhưng tiền gửi ngân hàng cũng không có nhiều. Cầm số tiền
này, Yunho cảm thấy vai mình nặng trịch, hắn biết rõ hắn đã giữ tất cả hi vọng
của các thành viên, đó là mồ hôi, nước mắt nhiều năm của họ, thậm chí có cả
máu. Các Fans hâm mộ sẽ đến chứ? Sẽ còn các cô gái vẫy bóng đỏ không? Các cô ấy
đến tột cùng là yêu bọn họ đến chừng nào? Có thể giúp DBSK vững bền trở lại…
Sự
kiện được bố trí khá vất vả, vì tài chính cũng chỉ có hạn, Yunho tận dụng mọi
khả năng tiết kiệm chi phí, nếu chính bọn họ có thể làm tuyệt đối sẽ không thuê
người khác làm từ A đến Z. Những vũ công anh em đã từng nhảy với Yunho cũng nói
rằng họ sẽ giúp vô điều kiện, nếu có chuyện gì có thể gọi cho bọn họ.
Hàng
loạt rắc rối, vất vả vô cùng, nhưng những lo lắng trong tâm dường như vẫn chưa
thể giảm được.
Cả
một ngày bề bộn, mọi người cũng đã mệt mỏi, vừa quay show lại vừa phải chủ trì
sự kiện. Trong lòng Yunho đã có tính toán sẽ mời ai, phải dùng bao nhiêu tiền,
Yoochun cũng nói buổi tối sẽ thảo luận tiếp, cần nhanh chóng để mai liên lạc với
họ. Khi cả năm về đến trước cửa nhà, họ phát hiện ra có một người đang đứng đợi.
“Heechul
hyung!” Vì cùng gia nhập SM, cùng làm thực tập sinh sống chung một ký túc xá,
Yunho đã có hơn 10 năm giao tình với Heechul. Tính cách Heechul thẳng thắn,
luôn bênh vực lẽ phải, rất tâm đầu ý hợp với cả năm thành viên của DBSK.
“Sao
rồi? Sự kiện kia chuẩn bị đến đâu rồi?” Heechul không bao giờ nói chuyện vòng
vo, luôn vào thẳng vấn đề không chút e dè, ngại ngùng.
“Ah…
Cũng khá ổn, bọn em muốn mời MC.”
“Mời
ai?”
“Những
người nổi tiếng mời chỉ sợ người ta không đến, nhưng vẫn phải thử một lần.
Hyung, không phải hyung quen biết nhiều MC nổi tiếng sao, nhưng nếu người ta
đòi catse cao quá thì…”
“Còn
chuyện này à. Thế này đi, nếu như các em tin hyung, hyung sẽ gợi ý cho một người.
Người này là ngôi sao điện ảnh, ca múa nhạc toàn năng, lại dẫn chương trình
radio truyền hình. Cả ngoại hình lẫn trí tuệ đều tuyệt vời, lại vô cùng hào hiệp…”
“Hyung,
người như vậy thì quá tốt… Chỉ sợ người ta giỏi như vậy, tiền công…”
“Người
này không cần tiền, một đồng cũng không muốn, bởi vì anh ta là Kim Heechul.”
Heechul kiêu ngạo cười cười, trong nháy mắt, dung nhan của anh quá mỹ lệ khiến
đối phương còn không dám nhìn thẳng.
“Hyung.
Làm như thế sao được?” Yunho giãy nảy, vội vàng từ chối.
“Sao
lại không được? Chẳng lẽ hyung không đủ tư cách?” Những năm qua, Heechul bằng
vào tài trí cùng tính cách đặc biệt của mình, phát triển sự nghiệp khá trôi chảy,
không đến 30 tuổi đã làm chủ một chương trình được nhiều người yêu thích.
“Nhưng…
Không phải như vậy, nhưng… Hyung cũng biết mà, chúng ta cùng công ty… Nếu như
hyung đến, bọn em sợ làm liên lụy đến hyung, ảnh hưởng đến sự nghiệp sau này của
hyung.”
“Dám
nói với hyung những lời như vậy sao? Kim Heechul hyung mà sợ phiền phức sao?
Hơn nữa, hyung còn mang đến cho chúng bây một tin tốt đây. Mấy đứa với SJ vốn
là anh em, chúng ta thậm chí nguyện ý đến làm khách, thế nào, chúng ta có đủ
trình không?”
“Ah!
Cái này… Vậy càng không được!” Làm liên lụy đến nhiều người như vậy, sao năm
người có thể nhẫn tâm được?
“Hừ.
Hyung nói có lý mà. Chúng ta đông người, công ty muốn đụng đến chúng ta phải
suy xét kỹ. Huống chi…” Heechul rủ mắt xuống: “Sau khi SJ giải tán, chúng ta
cũng không còn cơ hội tụ họp đông đủ thế này nữa, hyung… hyung luôn nghĩ đến
lúc mười ba người bọn hyung còn đứng trên sân khấu… Yunho, nếu như không phải
nhân chuyện lần này, em nói xem… có lẽ sẽ không còn cơ hội nào khác nữa rồi…”
Từ
hơn hai năm trước, SJ một nhóm nhạc có đến mười ba người, đều bị chia thành nhiều
nhóm nhỏ. Những thành viên của nhóm luôn hoạt động riêng lẻ, nghĩ đến thời gian
trước, mọi người làm chuyện gì cũng có nhau, để bây giờ trong lòng Heechul càng
lúc càng cảm thấy xót xa.
“Quyết
định như vậy đi! Trong đây, hyung là lớn nhất. Tất cả mọi chuyện phải nghe
hyung sắp xếp.” Heechul tự mình quyết định, không cho Yunho nói chen ngang. “Đến
lúc đó, tất cả chúng ta phải có mặt, vào thời điểm kêu gọi mọi người, bọn hyung
cũng phải có vài lời nữa. Jaejoong ah, em là lớn nhất trong DBSK, cũng phải học
hyung có khí thế một chút đi nào.” Heechul nói xong, tạm biệt mấy người bọn họ,
trước khi rời đi còn khích lệ mọi người cùng cố gắng, nhất định sẽ thành công.
Đã
có nhiều người ủng hộ như vậy, trong nội tâm của năm người bỗng tràn đầy ấm áp
cùng hi vọng, sự chờ mong của hàng chục nghìn người hâm mộ càng củng cố tinh thần
của mỗi người.
Vào
giữa tháng bảy, là thời điểm nóng nhất trong năm. Nắng gắt như đổ lửa, từ sáng
sớm Heechul và DBSK đã chia nhau đi vòng quanh Seoul dán những banner, áp phích
lớn để tuyên truyền, thu hút sự chú ý của không ít người.
Đã
chọn được nơi để tổ chức, mọi người thống nhất sẽ bắt đầu đi quảng cáo, ngồi
trên xe mui trần, Junsu gõ trống cổ vũ, Changmin và Jaejoong cùng vẫy banner, Heechul
ăn mặc sặc sỡ, cực kỳ hấp dẫn.
“Xin
hãy ủng hộ DBSK, ngày 20 tháng 7 này, xin hãy đến tham dự sự kiện quan trọng của
chúng tôi!” Yunho nhìn những Fans hâm mộ đang vây kín quanh xe, đứng hàng dài
trên vỉa hè.
Vì
lời thanh minh xin lỗi của DBSK đã được đưa lên internet, rất nhiều người hâm mộ
trong nước đã tha thứ, cảm thông cho bọn họ, tuy nhiên vẫn không ít người đối với
DBSK và Hero Jaejoong có chút ác cảm, nhưng… những cô gái đã từng nhiệt tình vẫy
bóng đỏ, hầu hết lại một lần nữa ủng hộ bọn họ. Chiếc xe cứ chậm rãi chạy, cổ họng
Yunho đã khô rát, Yoochun tiếp nhận loa, tiếp tục hô hào.
“Xin
hãy ủng hộ chúng tôi, chúng tôi cần tình yêu của các bạn. Xin ủng hộ DBSK đến
cùng!” Yoochun nhiệt tình kêu lớn, mồ hôi đã làm ướt hết quần áo. Chậm rãi, bọn
họ đều nhìn thấy những đám bóng đỏ, những
cô gái biết tin từ mọi nơi đổ đến, vì bọn họ mà cố gắng, vẫn luôn khích lệ tinh
thần, ủng hộ cả năm người.
“Xin
hãy ủng hộ chúng tôi!” Changmin và Jaejoong cũng nhìn đám đông, Jaejoong sớm đã
không nén được kích động, lấy loa của Yoochun, nhìn Fans hâm mộ nói lớn: “Mong
các bạn đến xem chúng tôi biểu diễn. DBSK
vĩnh viễn bên nhau, muốn thấy các bạn mãi mãi.”
“Chúng
em nhất định sẽ đến! Hero-ssi cố lên!” Trong đám đông, tiếng người nhiệt tình
đáp lại.
Một
giờ tuyên truyền trôi qua rất nhanh, thế nhưng, có lẽ hiệu quả tuyên truyền
không tệ lắm. Tuy nhiên, nếu chỉ đi trên một tuyến đường, mười nghìn người sẽ đến
tham gia sự kiện là điều khó có thể xảy ra. Như vậy, việc tuyên truyền chỉ như
muối bỏ biển. Nếu không thể triệu tập mọi người thành công, có lẽ trong lòng
năm người không thể nào cam chịu.
Ngày
20 tháng 7 chớp mắt đã đến, dù đã đứng trên sân khấu hát nhiều lần, Junsu vẫn rất
khẩn trương. Nó đi đến bên cửa sổ, chắp hai tay trước ngực, bắt đầu cầu nguyện,
không ngờ… Junsu bỗng nhiên kêu lên hoảng hốt: “Hyung! Trời mưa rồi!”
Cả
năm người nhào đến bên cửa sổ, những hạt mưa mát mẻ xua tan cái nóng ngột ngạt
tích lũy suốt mất ngày qua. Mới sáng sớm, thời tiết đã thoải mái, dễ chịu, những
người đi đường đều bỏ áo chống nắng, cùng chiếc dù che nắng, trong lòng
Jaejoong vốn đã có một chút lo lắng, hiện tại, sự lo lắng đã biến thành sự thật.
Yunho
nhìn trời nói: “Mưa không lớn, không sao đâu! Có lẽ tí nữa sẽ tạnh, ông trời sẽ
giúp chúng ta. Cố gắng lên nào, đến giờ rồi.”
Năm
cánh tay đặt cùng một chỗ, thời khắc này cả năm trái tim cũng cùng một nhịp đập,
giao hòa với nhau.
“Hyung!”
Tiếng của Donghae vọng đến.
“Donghae!
Eunhyuk! Các cậu cũng đến rồi!” Nhìn những người anh em, Yunho nhiệt tình chào
hỏi, Jaejoong và những người còn lại cũng vội vàng đến tiếp đãi.
“Cảm
ơn cậu rất nhiều!” Junsu cầm tay Eunhyuk, nó thật sự rất cảm động.
“Khách
khí cái gì, chúng ta cũng lâu rồi không gặp nhau. Mọi người chuẩn bị lên sân khấu
rồi hả, chúng tôi cũng chuẩn bị xong rồi. Nhớ nha, Heechul hyung sẽ gọi các cậu.”
Cả
năm người bị bịt mắt, toàn bộ không gian tối đen như mực, bọn họ có cảm giác bị
mất thăng bằng một chút. Năm người được dẫn vào hội trường, giọng nói dễ nghe của
Heechul vang lên: “Yunho, Jaejoong ah, lúc hyung vào trong hội trường, thật sự
bất ngờ. Bằng trực giác, hai đứa có cảm thấy sự kiện ngày hôm nay sẽ không
thành công không?”
Yunho
tiếp nhận micro, hắn nghiêng tai lắng nghe, không nghe được giọng nói nào, chỉ
có tiếng mưa tí tách vang vào tai Yunho, cảm giác lo lắng không ngừng dâng lên
trong lòng. Yunho có chút uể oải, mưa vẫn không ngừng, có khi càng lúc càng lớn,
hắn cố trấn định chính mình, cảm thấy có người đập nhẹ vào lưng. Về sau Yunho
cũng không biết là ai đập lưng hắn, là Heechul, Changmin hay là Jaejoong, nhưng
chính cái vỗ lưng nhẹ lại khiến cho Yunho có thêm dũng khí, hắn lớn tiếng nói:
“Em tin tưởng… các Fans sẽ không bỏ bọn em, các cô gái của chúng em nhất định sẽ
đến!”
Heechul
tiếp túc nói: “Nghe nói các cậu là nhóm nhạc thứ hai sau Shinhwa chủ động tổ chức
sự kiện triệu tập hàng vạn người, xin hỏi tại sao các cậu phải làm như vậy?”
Nước
mắt của Yoochun và Junsu đã thấm qua băng bịt mắt, chảy xuống, Yunho hơi cúi đầu
nhưng rất nhanh lại ngẩng đầu nói: “Là vì… Vài ngày trước đã xảy ra một chuyện
mà mọi người đều biết, Jaejoong cậu ấy… Hiện giờ chúng tôi nói cái gì cũng đều
là ngụy biện, cậu ấy thật sự có sai, nhưng… Cậu ấy đã hối hận và nhận lỗi rồi,
hi vọng mọi người cho cậu ấy cơ hội một lần nữa. Hơn nữa, chuyện đó nhìn qua
cũng không hề đơn giản, bây giờ chúng tôi cực kỳ cần sự trợ giúp của các bạn,
chỉ khi các bạn ủng hộ chúng tôi, chúng tôi mới có thể tiếp tục!”
Heechul
đưa micro cho Jaejoong, y cúi đầu thật thấp: “Thật xin lỗi… Thật xin lỗi mọi
người… Tuy tôi không biết có bao nhiêu bạn ở bên dưới, nhưng tôi biết nhất định
không phải chỉ có một người. Tôi sẽ không vô lý mà tự biện hộ cho chính bản
thân mình, tôi chỉ… Chỉ là không muốn bởi một mình tôi mà ảnh hưởng đến DBSK!
Đi cả một chặng đường dài đến ngày hôm nay, quả thực không hề dễ chút nào, chuyện
đã xảy ra tôi sẽ nhớ cả đời, hi vọng tất cả các bạn không vì nó mà mất đi niềm
tin đối với DBSK và các thành viên trong nhóm!”
Yoochun
nhận lấy micro: “Jaejoong hyung… Hyung ấy… Anh ấy là bị ép buộc đấy, anh ấy
không phải là người như vậy, nếu như không phải vì nguyên nhân bất đắc dĩ, thực
sự anh ấy không biết… Mong các bạn tha thứ cho hyung ấy, đừng để hyung ấy phải
rời DBSK…”
Heechul
lấy lại micro: “Được rồi, bây giờ các cậu có thể tháo băng bịt mắt ra rồi.
Nhưng trước khi tháo, hyung muốn hỏi Yunho, em cảm thấy sẽ có bao nhiêu người đến?
Có thể đến một vạn người không?”
“Em
không chắc nữa, dù sao cũng mới xảy ra chuyện như vậy… Nhưng… Dù không đến một
vạn người cũng không có vấn đề gì, em muốn cảm ơn tất cả mọi người đã đến. Sau
này, DBSK phải nhờ các bạn rồi!” Yunho cúi người thật thấp, thật lâu về phía
khán đài.
Thanh
âm của Heechul có chút nghẹn ngào, lớn tiếng hô: “Được rồi, chúng ta đêm ngược
ba giây. 3, 2, 1…”
Cả
năm người cùng tháo băng bịt mắt, cả hội trường cùng thả những chùm bóng tạo
nên cả một biển đỏ rực rỡ…
“Wow…”
Mọi người không hẹn mà cùng kinh hô một tiếng, sau đó cúi đầu đội mưa chạy ra
phía fans hâm mộ thể hiện sự cảm ơn.
Mưa,
mồ hôi, nước mắt… Trên sân khấu, dưới khán đài tất cả cùng hòa quyện, lẫn lộn,
sớm đã không phân chia được giới hạn…
Heechul
thật sự không nhịn được nữa, kích động nói: “Ngày hôm nay có tổng cộng 14365
người đến, cả những bạn bên ngoài chưa vào được có chừng một vạn sáu nghìn người.
Lần này chúng ta triệu tập được cả chục nghìn người, thật sự là thành công lớn!”
Yoochun
đã khóc đến mức hai vai run rẩy, những người khác cũng không nhịn được mà lệ
rơi đầy mặt, Jaejoong có ý bảo Heechul đưa micro cho y, Jaejoong òa khóc hòa
cùng giọng nói lớn: “Ah… Tôi thật không ngờ, lại có nhiều bạn đến vậy…”
Dưới
đài bùng nổ, hàng ngàn người như một, đồng thanh cổ vũ: “Hero… Hero…”
“Các
bạn… Là những người đồng hành với chúng tôi, cùng chúng tôi trải qua những năm
tháng của tuổi trẻ. Tôi không biết người khác nghĩ gì, nhưng thực sự tôi hi vọng…
vì DBSK, các bạn và năm người chúng tôi sẽ mãi cùng nhau gắn kết, cùng nhau tồn
tại, cùng nhau đi đến tương lai…”
Yunho
đi đến, khoác tay lên bả vai của Jaejoong: “Hiện tại Jaejoong đang gặp khó
khăn, nếu như các bạn là fans của DBSK, thật sự yêu chúng tôi, thật sự yêu mến
Jaejoong… Mong các bạn giúp đỡ cậu ấy!” Yunho cùng Jaejoong khom lưng cúi đầu
thật thấp, ở dưới đài, những tiếng khóc càng lúc càng òa lên nức nở.
Heechul
cầm micro: “Tôi vừa nhìn thấy…” cổ họng lại tự dưng tắc nghẹn, rất lâu sau mới
có thể tiếp tục nói: “Thấy bóng màu xanh sapphire…” Dưới khán đài lại ào ào,
Heechul gật gật đầu quệt nước mắt: “Sau khi SJ giải tán, chúng tôi muốn nhìn thấy
các bạn một lần nữa sao lại khó như vậy. Hôm nay cũng có một số người vì SJ mà
tới.” Dưới đài rộn lên tiếng vỗ tay, Heechul cúi đầu: “Xin hãy giúp đỡ DBSK, nếu
không.. Nếu như họ thật sự… Các bạn sẽ không thể nhìn thấy biển bóng đỏ như thế
này nữa đâu…”
Changmin
hét lớn: “Chúng ta sẽ vĩnh viễn bên nhau, ở cùng một chỗ.”
Ở
dưới khán đài, các Fans hâm mộ cũng cao giọng như khích lệ, như an ủi. Là DBSK
hứa với fans hâm mộ, và họ cũng tự nhủ sẽ bảo vệ DBSK, bảo vệ năm người. Ở thời
khắc này, từ “vĩnh viễn” đối với những chuyện ở tương lai có lẽ đã dễ hơn phần
nào.
Tiếng
nhạc khuấy động, các thành viên của DBSK cùng SJ đứng dưới mưa vừa nhảy, vừa
hát. Màu đỏ ngọc trai hòa cùng màu xanh sapphire mạnh mẽ lan rộng trong mưa gió
lạnh lùng, tựa như những đám mây rực rỡ. Có những cô gái, từng là học sinh
trung học, bây giờ lên đại học, có những người đã từng là sinh viên, cũng có những
fans đã kết hôn, thế nhưng tất cả đều đam mê, yêu thích âm nhạc của họ. Các cô
gái nhớ lại khoảng thời gian ngọt ngào mà chính họ đã trải qua, đã yêu và được
yêu. Họ có thần tượng trong lòng, một điều rất đỗi bình thường nhưng vẫn khiến
các cô gái cảm thấy ấm áp hơn, vui vẻ hơn, được gặp những người bạn có chung
tình yêu, chung nhiệt huyết, thật sự rất hạnh phúc. Chẳng lẽ ngay cả những hạnh phúc nhỏ nhoi này không thể giữ lại sao?
Sự kiện ngày hôm nay
đã lưu lại những dấu ấn sâu đậm trong trái tim các thành viên của DBSK cũng như
trong tâm trí người hâm mộ. Cho dù sau này, khi thời đại của DBSK dừng lại, lúc
nhắc tới câu chuyện năm đó, cả năm người vẫn không thể cầm được nước mắt…
No comments :
Post a Comment